Không đúng, Chu Cầm Vận đối với cô tốt lắm, không thể mắng mẹ chồng yêu mến.
“Phối phương kia có phải điều chỉnh một chút hay không?”
Dư Tương hỏi rất bình tĩnh, tạm thời không có nói cho hệ thống tỉnh, rõ ràng cô đã kết hôn với Ninh Miễn, không phải lúc vừa mới bắt đầu tiếp cận anh, vì sao thế nào cũng phải xoát độ hảo cảm, hay là nói tên hệ thống này là quan tâm sẽ bị loạn?
Hệ thống có liên hệ với Ninh Miễn sao? Bọn họ nếu có liên hệ có thể là quan hệ gì?
DTV
Hệ thống Trường Phong: “Tôi đã điều chỉnh xong phối phương, không có mùi gì, phù hợp cho nam sử dụng, khen thưởng nhiệm vụ cho chính là đưa phối phương cho người yêu cô.”
Dư Tương bẹp miệng: “Chậc, vậy sao? Chính là hiện tại đàn ông đều không nhận đồ này nọ, tôi lấy phối phương này cũng không có tác dụng gì, trong khoảng thời gian ngắn khẳng định không bán được, bằng không như vậy đi, cậu đổi khen thưởng nhiệm vụ thành vàng đi, tôi vẫn phát sầu không biết nên tặng quà sinh nhật gì cho mẹ tôi, nghĩ tới nghĩ lui, tặng vòng cổ bằng vàng, trộm mang lên, bà nhất định rất thích.”
Hệ thống Trường Phong không nhận ra ý đồ của cô, thuận miệng hỏi: “Trong không gian của cô không phải còn vàng à?”
“Ai lại ngại nhiều vàng đâu?”
Hệ thống Trường Phong: “Được rồi, một lượng vàng?”
Dư Tương đánh bàn tính: “Ít như vậy?”
Hệ thống Trường Phong: “Không ít, đối với cô mà nói rất đơn giản.”
“Tấm lòng vô giá haiz.”
Hệ thống Trường Phong coi như bị đả động: “Vậy, thế này đi, tôi tặng cho cô một lọ tinh dầu hoa hồng, đây là gần đây tôi có được, vốn tính tặng cho cô làm quà sinh nhật.”
Một lọ của cậu ta gần 100 ml, phỏng chừng hao phí gần một tấn hoa hồng.
Dư Tương có hơi đuối lý, sau đó nhanh chóng biến mất, thứ tốt bậc này sao có thể không cần, năm đó cô ở Côn Xuyên nhàn rỗi móc sưu thu thập tinh dầu hoa hồng, trải qua hai mùa xuân mới được gần mười ml.
Hệ thống Trường Phong do dự hỏi: “Vậy sinh nhật cô tôi tặng quà gì cho cô?”
Dư Tương áp chế tia không đành lòng kia, chờ mong nói: “Món quà này tôi đã biết, cậu cũng không thể không cho tôi một phần chưa thấy qua đó nha?”
Hệ thống Trường Phong đồng ý, trong chốc lát buồn bã nói: “Tôi cảm thấy tôi hơi thiệt thòi, cô nhớ rõ làm nhiệm vụ hằng ngày, tìm kiếm sở thích yêu ghét của Ninh Miễn, một thời gian nữa còn có thể có nhiệm vụ, cô chuẩn bị sẵn sàng.”
“Được rồi, tôi sẽ cố gắng!”
Hệ thống Trường Phong lại bị đả động, không quá hưng phấn mà cắt đứt trò chuyện.
Dư Tương thè lưỡi, hoàn toàn không có cảm giác chịu tội, thuốc cô uống đã có hiệu lực, thân thể hoàn toàn không có chỗ không thoải mái, bởi vậy ngồi xuống bắt đầu buôn bán kem bảo vệ da cho Ninh Miễn, tính mau chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Hệ thống cho đều là tài liệu tốt, da mặt nhất định đều có thể dùng, cô liền tính chỉ làm ra một loại, để anh tùy tiện dùng đi, vả lại quá mức tinh tế, Ninh Miễn cũng không chắc sẽ nhận.
Tài liệu đầy đủ, Dư Tương làm liền đơn giản nhanh chóng, lúc Ninh Miễn lên lầu cô đã để chất lỏng trắng ngà vào lớp giữa bình thủy tinh đợi nguội đông lại.
Ninh Miễn không ngửi được mùi quen thuộc, khó được chủ động tiến đến hỏi: “Không phải em còn có rất nhiều sao? Là muốn nghiên cứu phối phương mới sao?”
Sau khi ký hợp đồng, Dư Tương không thể lấy kem dưỡng trắng da tự chế đưa cho người khác, trên thành phố lưu thông kem dưỡng trắng da của nhà máy Tân Hoa, nhưng chính cô đổi phối phương cao cấp chút, tự chế tự dùng cũng không ai quản được.
Xem Ninh Miễn rõ ràng hiểu lầm, Dư Tương cười tủm tỉm giải thích: “Không khác lắm, em làm loại không hương vị tặng cho anh bảo vệ da, anh xem xem như thế nào?”
Ninh Miễn nhìn tươi cười của cô ngẩn ra, nhìn chằm chằm lọ kem kia, hoi chần chờ: “Cho anh làm gì?”
Dư Tương cười khẽ nháy mắt mấy cái: “Phòng ngừa tay anh bị thương do giá rét.”
Biểu tình Ninh Miễn hơi kỳ quái, trong lời nói Dư Tương không dám nói ra câu thả thính tiếp theo, đây là vui vẻ hay là mất hứng?
“Cám ơn.”
Anh còn thật sự nói cảm ơn.
Dư Tương nhức đầu: “Không phải cảm ơn, anh tùy tiện dùng là được.”
Anh hẳn là không đến mức bị chút ơn huệ nhỏ thu mua đi? Có điều bắt người tay ngắn, anh có thể giống lúc trước cầm quà sinh nhật khách khách sáo sáo với cô, không đúng, cô làm gì rối rắm anh bị thu mua?
Ninh Miễn nhìn dáng vẻ hơi quẫn bách của cô, đáy mắt dần dần có thêm ý cười, nâng tay đỡ đáy tiếp nhận bình thủy tinh, kết quả chất lỏng bên trong có độ ấm, anh ngẩn ra, nắm chặt bình thủy tinh đặt trên bàn, đầu ngón tay còn giữ độ ấm nóng rực.
“Sắp xếp một chút nên đi ăn cơm.”
“Ừm, được.”
Dư Tương đi lấy cốc chịu nhiệt, nhưng Ninh Miễn nhanh hơn cô một bước, sắp xếp dụng cụ trên bàn, cười nói: “Để anh dọn đi, bánh ít đi, bánh quy lại.”
Dư Tương nhất thời yên tâm thoải mái.
“Đúng rồi, nếu chúng ta chuyển đến phòng mới ở, ai nấu cơm? Anh biết nấu cơm không?”
Ninh Miễn ngẩn ra: “Anh không biết lắm, hơn nữa làm không ngon mấy.”
Dư Tương vỗ tay: “Vậy thế này đi, anh trợ thủ, em phụ trách nấu cơm, phân công hợp tác?”
Tuy rằng ở mặt ngoài cô một lòng say mê, nhưng không có khả năng chịu mệt nhọc làm cô gái nhỏ hầu hạ anh, như vậy rất có hại.
Ninh Miễn ừ một tiếng, tựa hồ hơi chờ mong.