Mục lục
Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lát sau Dư Tương lại trở mình lần nữa, càng ngày càng gần anh. Hơi thở phả nơi bờ vai anh, thế nhưng Ninh Miễn đang đè tấm chăn ở dưới người nên cao hơn cô một chút. Ninh Miễn nhẹ nhàng ngồi dậy lấy cái chăn đè dưới người đặt ở cuối giường. Sau đó anh nằm xuống, mặt đối mặt với cô lần đầu tiên trước khi ngủ.

"Anh phải khiến cho em thích anh."

Thế mới công bằng được.

Ninh Miễn nhắm mắt lại, cơn buồn ngủ lại kéo đến, anh cảm nhận được Dư Tương đang gần sát bên mình nhưng lại không né tránh như trước, thế là nhắm mắt yên tâm ngủ.

DTV

Thế nên buổi sáng hôm sau lúc tỉnh giấc thấy đôi chân gác ngang búp bê người thật là chuyện không ngoài ý muốn. Dư Tương rất muốn rụt cả người mình lại, nếu cứ giữ cái thói quen ôm này về sau chắc chắn sẽ phạm phải sai lầm!

Ninh Miễn cố tình nói: "Cảm ơn em tối qua đã cho anh tấm chăn."

Dư Tương cố nhịn không nói rằng đây là phần thưởng cho con búp bê người thật là anh, xấu hổ mà đi rửa mặt.

Ninh Miễn cười, đứng dậy gấp chăn lại rồi lấy tấm chăn co ro tủi thân ở cuối giường mở ra. Anh nhìn về hướng tủ quần áo, do dự một lúc rồi cuối cùng đặt tấm chăn lại chỗ cũ.

Năm mới đã đến, đi đến đâu cũng có bạn bè, thân thích đến nhà thăm hỏi. Nhà họ Ninh có đủ loại khách mời nên phải đối phó hết cả mùng một Tết. Dư Tương vẫn chưa tìm được cơ hội để nói chuyện với hệ thống nên tạm thời gác chuyện này lại.

Mùng hai Dư Tương và Ninh Miễn đến nhà họ Dư thăm bà con. Đây cũng là năm mới đầu tiên sau khi bọn họ kết hôn. Chu Cầm Vận bảo bọn họ chuẩn bị cho chỉn chu vào, lúc đến nhà họ Dư vẫn được chiêu đãi rất nồng hậu.

Chỉ có điều Dư Lộ và Hứa Chấn Uyên lại không ở đó. Vốn dĩ Dư Tương còn định tìm Dư Lộ để "tâm sự" về kế hoạch bị bỏ lỡ.

Lâm Bảo Chi còn tưởng rằng cô đang quan tâm đến em gái, vui vẻ mà nói: "Hai ngày này người nhà của Chấn Uyên đến đây, sáng sớm hôm nay phải ra nhà ga để đón người ta rồi. Nếu bọn họ đến thì mình phải bàn bạc chuyện hôn sự của Lộ Lộ với Chấn Uyên thôi."

"Thật không? Tình cảm tốt thật đó."

Trong lòng của Dư Tương đang cân nhắc. Dư Lộ nôn nóng thu tay lại để cho Trình Tử Nhân biến mất cũng là do sợ phát sinh sự cố ngoài ý muốn. Chuyện ngoài ý muốn này có thể ảnh hưởng đến mối hôn sự của cô ta. Cô ta nôn nóng muốn nhanh chóng kết hôn với Hứa Chấn Uyên như vậy, nếu để cho Dư Lộ được như ý nguyện thì há chẳng phải là cô đã thất bại rồi hay sao.

Ninh Miễn nhìn gương mặt hơi suy tư của cô, giữa đôi mày dần trở nên lạnh nhạt, anh nắm chặt lấy ly rượu trong tay, im lặng không nói gì.

Lần đầu tiên có thể ăn cơm trưa nhanh như vậy vì hai chị em không cãi nhau, đến lúc cô sắp rời đi thì Dư Lộ mới trở về.

"Chị à, chị phải đi rồi sao?"

Dư Tương nhún vai: "Nếu không phải do chờ em thì tụi chị đã sớm đi về rồi. Thế nào? Ra mắt bố mẹ chồng chưa?"

Dư Lộ hơi đỏ mặt: "Chị à, bây giờ chưa phải lúc đâu."

Dư Tương rất không đồng ý: "Sớm thôi mà. Em là người lúc nào cũng chủ động theo đuổi người ta thì còn sợ mấy cái này hả? Khi nào bọn họ gặp mặt bố mẹ mình? Anh chị cũng tới."

"Em cũng không chắc nữa..."

Dư Lộ không có câu trả lời chắc chắn, muốn tống cổ Dư Tương với Ninh Miễn đi thật nhanh. Nếu để cho Dư Tương gặp mặt bố mẹ chồng thì không biết có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra không. Vốn dĩ cô muốn nước sông không phạm nước giếng, buông tha cho Dư Tương được an bình tạm thời. Không ngờ rằng Dư Tương lại không hiểu được điều đó.

Lâm Bảo Chi không mấy vui vẻ hỏi: "Như thế nào? Mọi người cũng đã biết nhau rồi mà còn không hẹn một cái ngày để gặp mặt à? Nhà chúng ta không hề làm dáng, thế mà bọn họ còn làm dáng với chúng ta?"

"Không phải đâu, mẹ à, chúng ta, chúng ta, trước tiên chúng ta nghĩ xem nên sắp xếp gặp bọn họ lúc nào, xem xem mùng bốn hay mùng sáu thì để cho người ta đến nhà mình hỏi thăm."

Dư Kiến Kỳ vội nói: "Mùng bốn hay mùng sáu đều được. Để bọn họ nghỉ ngơi nhiều ngày cũng là phải phép, dù sao bọn họ cũng đi đường xa vất vả mà đến."

Dư Lộ cười cảm kích với bố mình.

Lâm Bảo Chi cũng bị thuyết phục, vừa cười dịu dàng với con gái cả và con rể vừa nói: "Hai con về trước đi, chúng ta liên lạc bằng điện thoại sau nhé."

Việc nhà con gái cả đến vì hôn sự của con gái út là chuyện hợp tình hợp lý. Huống chi lần này Dư Tương chủ động như vậy, nói không chừng còn có thể hàn gắn tình chị em.

Dĩ nhiên Dư Tương sẽ không từ chối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK