Không phải kiểm tra hộ khẩu sao?
Chỉ là người giải thích trước là Dư Uy. Trông anh ta vô cùng lo lắng nói: "Lộ Lộ bảo anh đi dạo phố với nó..."
Ai ngờ Dư Lộ còn dẫn theo cả một cô gái còn trẻ tuổi nữa. Đó là người anh ta đã biết nhiều năm rồi, ánh mắt kia nhìn là biết không phù hợp lắm. Rõ ràng là cô gái kia thích anh ta. Chuyện này sao mà được chứ?
Dư Uy cũng không định làm một người đàn ông vô tâm, nhưng hai người bọn họ không nói rõ ràng. Nếu anh nói ra lời từ chối thẳng thừng lỡ có khi là do anh ảo tưởng thì sao? Huống chi Dư Lộ chỉ nói muốn đi dạo phố nên bảo anh giúp cầm một ít vật nặng mà thôi. Dư Uy cũng đâu thể mặc kệ chuyện của em gái mình được?
Dư Tương liếc mắt một cái đã hiểu được chuyện gì xảy ra, nhưng cô vẫn cố tình đặt câu hỏi: "Anh, anh có thể mà?"
Dư Uy xua tay liên tục. Dư Tương và Lạc Hải Đường là bạn học. Nếu để LHD biết chuyện này thì anh ta còn đối mặt với con gái nhà người ta kiểu gì được nữa?
Cô gái đi cùng Dư Lộ tên là Lý Tình Tình, mặt trái xoan mắt quả hạnh như phủ một tầng hơi nước, ngoại hình cũng bình thường. Trước kia nhà Lý Tình Tình ở gần nhà ông bà nội Dư, sau này hai ông bà nhà họ Dư qua đời thì bọn họ ít khi gặp nhau nữa. Lý Tình Tình quả thật rất vừa lòng Dư Uy. Anh ta có công việc riêng, cha mẹ cũng là đôi vợ chồng công nhân viên, hai em gái cũng không có gì xấu xa, trong nhà không có anh em trai tranh giành tài sản, là thanh niên tốt nhất trong số những người xung quanh cô ta.
Chỉ là Dư Uy không thích cô ta. Lần này Dư Lộ cố tình gọi cho cô ta cùng đi dạo phố. Mặc dù Dư Lộ chưa nói là muốn se dây tơ hồng nhưng giữa mối quan hệ nam nữ thì làm gì phải rõ ràng quá chứ. Có khi là do mẹ Dư Uy sốt ruột nên cố ý bảo Dư Lộ giới thiệu cũng nên.
Trong đầu Lý Tình Tình cảm thấy đã ăn chắc mười phần rồi nên mở miệng nói chuyện với Dư Tương cứ như xưa nay thân thiết lắm: "Đây là Dư Tương phải không? Mới trước đây chúng ta còn chơi đùa cùng nhau đấy, còn nhớ chị nữa không?"
Dư Tương cười tủm tỉm: "Nhớ chứ, mới trước đây chúng ta còn đánh nhau mà."
Hình như là vì một cục kẹo thì phải. Lúc đó Lý Tình Tình thấy cô có kẹo trong tay nên muốn lừa cô cướp viên kẹo đi, nhưng dỗ mãi cô không cho nên mạnh mẽ cướp giật. Cuối cùng hai người lao vào đánh nhau.
Nụ cười của Lý Tình Tình cứng ngắc lại: "Lúc ấy chị nhường cho em rồi mà, em đừng..."
"Ôi chao, muốn tôi kể lại cho rõ đầu đuôi câu chuyện hả?"
Lý Tình Tình ngay lập tức câm miệng, không muốn đánh mất hình tượng trước mặt Dư Uy.
Dư Uy lén lút cho em gái mình một ánh mắt cổ vũ, rõ ràng là muốn hóng chuyện nên không chê chuyện lớn.
Dư Tương lập tức cười tươi như gió mùa xuân: "Đều là chuyện quá khứ cả rồi, nhắc lại làm gì nữa chứ? Mọi người đến đây mua mỹ phẩm à? Ồ, xem kem dưỡng trắng da ngọc trai và sữa rửa mặt ngọc trai này, đều là các mặt hàng mới bán rất chạy của cửa hàng Bách Hóa đấy. Cô xem hàng còn trên quầy cũng chẳng còn bao nhiêu luôn kìa."
Lý Tình Tình đã nghe đến danh tiếng của kem dưỡng trắng da ngọc trai rồi, nghe người ta nói dùng rất thoải mái nên cô ta động lòng, cũng đã dùng hết một lọ nhỏ kem dưỡng trắng da rồi, hiệu quả đúng thật là không tồi. Thế nhưng lần này ra ngoài cùng Dư Lộ cô ta lại không mang theo lọ nhỏ đựng kem dưỡng trắng da đã hết kia tới. Nếu mua gói lẻ thì lại rất đắt!
"Cô có muốn dùng thử sữa rửa mặt của chúng tôi không? Có thể làm sạch lỗ chân lông và cấp ẩm cho da đó nha. Đây là loại sữa rửa mặt cao cấp đầu tiên xuất hiện trên thị trường, dịu nhẹ và không gây kích ứng. Nó có thể chăm sóc cho làn da tốt hơn xà phòng. Các cô gái à, hãy đối xử với bản thân tốt hơn chút nhé!"
DTV
"Này, sữa rửa mặt này có bán lẻ không?"
Nụ cười của Dư Tương vẫn không thay đổi: "Một lọ sữa rửa mặt cũng không dùng được bao lâu đâu, đều giống nhau ở quy cách đóng gói cả thôi. Mặc dù sản phẩm này đắt hơn xà phòng một chút nhưng đáng giá hơn rất nhiều! Chị Tình Tình à, làn da của chị tốt như vậy chắc chắn bình thường rất chú trọng việc bảo dưỡng phải không? Vậy chắc chắn chị không thể bỏ qua sản phẩm này được đâu! Chút tiền trinh ấy chắc chắn chị sẽ không thèm để ý luôn ấy."