Mục lục
Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày thứ ba sau khi trở về Yến Thành, Ninh Miễn ngồi ngắm sao ở sườn núi bên cạnh ký túc xá.

“Kỹ sư Ninh, uống rượu cùng nhau không?”

Ninh Miễn quay đầu nhìn người đồng nghiệp mời mình uống rượu, bình tĩnh nói: “Dạ dày của tôi không ổn lắm, các anh uống đi.”

DTV

“Được rồi.”

Sau khi người đồng nghiệp rời đi, hai người khoác vai nhau, tiếng nói khe khẽ của họ theo tiếng gió truyền tới đây.

“Kỹ sư Ninh bị làm sao vậy?”

“Nghe nói là người nhà đang bị bệnh.”

Ninh Miễn quay đầu tiếp tục ngắm sao, nhưng trong đầu lại không nhịn được mà nhớ tới hình bóng anh nhìn thấy ở cổng bệnh viện ngày hôm đó, trông cô rất ngoan ngoãn.

Thật ra thì không phải, vào lần đầu tiên Ninh Miễn nhìn thấy cô, anh chỉ muốn xem cô là người xa lạ, không có bất kỳ liên hệ gì với cô cả.

Cho dù giấc mơ là thật hay giả.

Nhưng sau đó, Dư Tương rất khác với người trong giấc mơ, là một người con gái bình thường, lúc cười lên trông rất đẹp. Rõ ràng là cùng một người, nhưng lại chẳng giống một chút gì với người trong mơ cả.

Lúc gặp mặt, Ninh Miễn sẽ chú ý tới cô, cô vừa xinh đẹp vừa năng động, thậm chí có thể là thông minh tinh quái. Lúc đó, anh rất thích nhìn cô.

Cô khôn khéo lừa Quyển Quyển về nhà mình, sau đó tìm Quyển Quyển đi lạc trở về một cách đường đường chính chính. Lúc cô ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt còn có ánh sáng lấp lánh.

Ngoại trừ mấy đứa nhỏ của họ hàng thân thích, Dư Tương là cô gái mà Ninh Miễn nhớ nhất.

Ninh Miễn đã từng cho rằng Dư Tương trước mắt mình khác với người ở trong giấc mơ, nhưng lại không ngờ cô lại đuổi theo anh, tỏ tình với anh khi anh đang say rượu.

Lúc cô nói thích anh, trái tim anh đã đập loạn xạ.

Lúc cô hôn tới, m.á.u trong người anh đã ngừng chảy.

Tiếc là thời gian vui vẻ đó không kéo dài được bao lâu. Rất nhanh, sự xấu hổ của cô đã biến thành sự sợ hãi.

Sau khi bị cha mẹ phát hiện, lúc cô muốn né tránh anh, anh nắm lấy tay cô, thậm chí còn nói rằng phải nhanh chóng kết hôn để chia nhà ở. Trong một khoảng thời gian dài, anh còn không nhớ tại sao lúc đó mình lại làm như vậy.

Dư Tương cho anh một lý do rất chính đáng, đúng là anh cũng bị người nhà giục kết hôn tới mức anh cảm thấy thật phiền.

Nhưng sau khi kết hôn là một cảnh tượng khác, cô vẫn xinh đẹp đáng yêu, sống thật với bản thân mình như vậy. Ở trước mắt người lớn thì ngoan ngoãn, nhiều khi lại có những suy nghĩ kỳ lạ, lại thông minh hiếu học, đôi khi sẽ không kiềm chế được tính tình. Tuy rằng có yếu tố diễn kịch ở trong đó, nhưng vẫn chân thật sinh động.

Dù hoàn cảnh có khó khăn, thì ngày nào cô cũng sống thật vui vẻ.

Ninh Miễn biết cô không có ác ý, sẽ không vô lễ với người lớn tuổi hay cãi lời cha mẹ hay có những hành vi gây rối. Tiếp xúc với cô càng nhiều, anh càng hiểu đây là hai người khác nhau.

Ninh Miễn rất thích cô tới gần mình. Cảm giác say rượu đêm đó dường như đã in dấu trong người anh mãi mãi, khi nhìn thấy cô sẽ cháy bùng lên. Lúc đầu anh không muốn thừa nhận, vì sau nụ hôn đêm đó, cô đã đẩy anh ra.

Nhưng sau đó anh còn nghĩ, như vậy cũng tốt, bọn họ cứ mơ màng làm một đôi vợ chồng thật sự cũng không tệ.

Tiếc là cô nhóc này lúc nào cũng có thể làm người khác tức giận.

Cô không chấp nhận.

Ninh Miễn có sự tự tôn của mình, anh muốn Dư Tương phải thích mình trước. Anh có thể chịu đựng không nói ra, nhưng Dư Tương phải thích anh trước đã, anh không muốn lại bị đùa giỡn.

Nhưng không ngờ Dư Lộ lại nói những lời kia.

Mâu thuẫn giữa Dư Tương và Dư Lộ đã diễn ra từ lâu. Anh đã nghe nói về một vài việc trước khi Dư Tương về nông thôn, nhưng anh không thể liên kết những việc đó với Dư Tương được. Cô tùy hứng thật, lại có chút ngang ngược, nhưng không phải là người không biết điều.

Nhưng chuyện Dư Tương muốn cướp anh vì biết Dư Lộ thích anh đúng là rất phù hợp với tình huống lúc đó. Lúc đó, giữa một nhóm bạn bè, Dư Tương là người tốt với anh nhất.

Lúc đó, lòng Ninh Miễn lạnh xuống, ném bao t.h.u.ố.c lá nhàu nát đi rồi mua bao mới. Anh phát hiện, dù có hơi đau lòng nhưng trong lòng lại không để ý lắm.

Nếu Dư Tương không chủ động, có thể bây giờ bọn họ chỉ dừng lại ở mức quen biết.

Ninh Miễn đau lòng vì Dư Tương không được quan tâm, nên anh không thích nói ra những lời trong lòng mình, nói rằng về sau chỉ nói với cô những lời hay.

Thế nhưng cô lại nghi ngờ anh đang trả thù.

Nếu muốn trả thù, thì từ lúc đầu không kết hôn với cô không phải là sự trả thù tốt nhất hay sao?

Bây giờ, Ninh Miễn nhịn không được mà nghĩ, có phải Dư Lộ đã nói gì đó với cô nên cô mới nói như vậy không?

“Muốn cho cô ấy hối hận…”

Hối hận vì đã trêu đùa anh, xem anh là một tên ngốc.

Dù rất thích cô, Ninh Miễn cũng không cho phép cô chà đạp lên tôn nghiêm của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK