Trong mắt Dư Tương hiện lên sự sắc bén: "Ặc? Tôi lại cảm thấy tôi có thể ung dung tự tại cả đời đấy."
Cô khoanh tay trước n.g.ự.c rồi nhấc chân đi tới, đạp thẳng lên chân Dư Lộ, còn dùng sức nghiền qua nghiền lại.
…
Quả nhiên mẹ chồng của Dư Lộ là một người kỳ diệu. Ở Yến Thành một tuần không đợi được tin của Hứa Chấn Uyên, bà bèn lặng lẽ đặt vé xe lửa rồi chạy về quên, nhưng lại để con gái nhỏ Hứa Trân Trân lại Yến Thành cho Dư Lộ nuôi, dùng làm gián điệp cho mình.
Dư Lộ muốn đuổi theo tới Côn Xuyên đem Hứa Trân Trân về, nhưng nếu đưa cô bé về thật thì cha mẹ chồng cô ta lại không vui. Bây giờ cô ta còn chưa mang thai đứa nhỏ, không chắc chắn Hứa Chấn Uyên có đứng về phía mình hay không, thế nên dưới sự do dự, cô ta phải để Hứa Trân Trân ở lại.
Lâm Bảo Chi khoanh tay đứng nhìn. Bà không hề ra sức góp ý cho Dư Lộ. Dư Lộ không có chuyện gì thì không bao giờ nghĩ tới nhà mẹ đẻ. Bà đã xem đứa con gái này gả ra ngoài như bát nước đổ đi rồi.
Nhưng lúc gọi điện thoại cho Dư Tương, Lâm Bảo Chi vẫn nói đến chuyện này. Bà mặc kệ không có nghĩa là bà không biết gì. Lúc kể chuyện cho Dư Tương nghe là muốn nói đó là một loại quan tâm khác của với Dư Lộ. Bà muốn nhận được một lời khẳng định rằng mình làm vậy không sai.
"Mẹ, nhà chồng Lộ Lộ người đã nhiều lại còn phức tạp. Con thấy Lộ Lộ đối xử với em gái chồng rất tốt mà. Cô ta bằng lòng là được rồi."
"Cũng đúng."
"Mẹ, con cảm thấy hẳn là mẹ nên hỏi thăm chuyện của anh trai con và Lạc Hải Đường một chút đi. Hai người bọn họ đã ở bên nhau hơn nửa năm rồi. Mà tìm đối tượng lại không để người ta biết là chuyện không thể nào nói nổi."
Đề cập đến chuyện này, tâm trạng đang mưa dầm của Lâm Bảo Chi lại trở nên quang đãng: "Mẹ biết mà. Với lại con hỏi giúp mẹ một câu xem cô bé có ý muốn kết hôn không nhé."
"Vâng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-348.html.]
Cúp điện thoại, người bất an không yên lòng lại đổi thành người khác.
Trường Phong: "Dư Tương, cô không lo Dư Lộ sẽ làm gì mình sao?"
Một câu đe dọa kia quả thật là chứa đầy thâm ý.
Dư Tương sẽ không khinh địch nhưng cô lại cảm thấy khó hiểu: "Sao cô ta biết được tôi có nhược điểm gì chứ? Nói tôi và Ninh Miễn là kết hôn giả sao? Cái này nói ra ai mà tin cho nổi?"
Cho dù Dư Lộ biết rõ vận mệnh của mỗi người thì cũng không thể nắm trong tay tất cả được. Mà những gì cô đang trải qua bây giờ lại khác hoàn toàn với vận mệnh định ra. Dư Lộ có thể làm được gì đây?
Có lẽ là chắc chắn tương lai bản thân nhất định sẽ là người chiến thắng số phận nên ngồi chờ một kẻ không quan trọng như cô lật xe à?
Trường Phong rất uể oải: "Tôi cũng không biết nữa. Có phải tôi rất vô dụng không?"
Dư Tương cười khanh khách, bây giờ lại đến lượt hệ thống nhỏ ra vẻ khốn khổ rồi à? Thậm chí cô còn ngửi được một mùi vị quen thuộc đâu đây nữa cơ. Cậu ta học theo cô à?
"... Không sao đâu, cậu có thể đi từ từ cũng được. Chỉ cần cậu không hãm hại tôi là đủ rồi."
Trường Phong thề non hẹn biển: "Đương nhiên là không rồi."
Tạm thời Dư Tương không muốn nghĩ đến chuyện này nữa. Cô và Dư Lộ đã hoàn toàn trở mặt với nhau. Sau này phải đi bước nào xem bước đó mới được. Cô cảm thấy bây giờ ngay cả Trường Phong cũng đã không thể xác định được điểm mấu chốt của nhiệm vụ nữa.
Kỳ nghỉ hè sắp đến hồi kết thúc. Trước khi khai giảng Dư Tương có chạy tới nhà máy Tân Hoa một chuyến để kiểm tra số liệu mùa hè. Sản lượng tiêu thụ sữa rửa mặt là tốt nhất. Sản lượng tiêu thụ kem dưỡng trắng da loại nhẹ nhàng mát mẻ lại hơi kém hơn. Nhưng nhà máy Tân Hoa lại nhận được không ít đơn đặt hàng, đặc biệt là ở Thượng Hải và các thành phố phía Nam khác, nơi các nhà máy hóa chất địa phương chiếm toàn bộ doanh thu hàng ngày.
DTV
Tổ trưởng Trương Phi của nhà máy Tân Hoa nhận được rất nhiều lời khen ngợi. Trước kia lúc thay đổi chế độ xã hội, ông ấy bị phân tới làm tổ trưởng nhà máy Tân Hoa, vốn không được ai nể mặt. Bây giờ lại có rất nhiều ngưỡng mộ ông ấy, nhất là mấy nhà máy hóa chất cùng loại với nhà máy Tân Hoa. Thậm chí bọn họ còn muốn tìm ra phương thức chế tạo kem dưỡng trắng da nữa. Tất nhiên cái này là bí mật thuộc loại quan trọng nhất nên không thể nói cho người ngoài được. Chu Tư Vi là nghiên cứu viên chính là đối tượng bảo vệ trọng điểm.