Đơn giản mà nói thì đó là đưa kem dưỡng trắng da lên thành sản phẩm chủ lực của nhà máy Tân Hoa, trong khoảng thời gian ngắn thì công thức này không có đối thủ.
"Về phần sản phẩm mới thì tôi cho rằng chúng ta có thể khai phá một ít sản phẩm giúp làm mềm môi gì đó..."
Vào mùa đông, môi khô nứt nẻ thậm chí còn chảy m.á.u là tình huống rất hay phát sinh. Có người thích l.i.ế.m môi, nhưng càng l.i.ế.m sẽ càng làm môi khô hơn. Phương pháp giải quyết là bình thường mọi người hay bôi dầu vừng hoặc mỡ heo lên môi, thế những mùi vị của những thứ này không thoải mái lắm. Dư Tương hy vọng bọn họ luôn có thể bắt đầu với những sản phẩm cơ bản nhất, không ai làm thì chúng ta làm. Tiềm năng thị trường hiện giờ là chưa từng có, rất phù hợp với sản phẩm quốc dân.
Đôi mắt Chu Tư Vi sáng lên: "Mùa đông môi thật sự rất khô, nhưng mà dùng kem dưỡng trắng da để bôi thì không phù hợp lắm."
Thứ bôi lên môi có thể sẽ nuốt vào miệng nên thành phần kem dưỡng trắng da không phù hợp lắm. Bọn họ cần làm ra thứ phù hợp hơn. Các cô gái đều sẽ bằng lòng bỏ tiền ra mua đồ bảo vệ da, vậy thì chắc chắn sẽ không ngại giữ gìn hình ảnh đôi môi của mình. Nghe nói còn có người dùng giấy đỏ hoặc mua son môi ở nước ngoài về bôi lên môi nữa. Nếu môi khô cằn thì sao bôi đẹp được chứ?
Trương Phi nghe vậy cũng mạnh mẽ khen ngợi, giao luôn nhiệm vụ khai phá sản phẩm mới cho Chu Tư Vi.
"Tư Vi, cô phải nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ tôi giao cho cô đấy nhé. Nếu cô chưa có hướng đi chính xác thì có thể xin Dư Tương chỉ bảo cho."
Chu Tư Vi không đồng ý ngay mà thấy Dư Tương cười gật đầu rồi mới đồng ý.
Sau khi kết thúc, Trương Phi vui tươi hớn hở rời đi, còn Chu Tư Vi thì lại thở dài, không nhịn được nói: "Người này thật là, chỉ luôn muốn chiếm lợi từ em qua chị thôi, còn không bằng lòng nói thẳng nữa chứ."
Dư Tương thả lỏng tay: "Ông ấy sợ nếu em cung cấp phương pháp điều chế thì em sẽ tìm ông ấy đòi tiền."
Chu Tư Vi bất đắc dĩ nói: "Không thể nào."
Dư Tương nghiêm túc đánh giá biểu cảm của Chu Tư Vi rồi bỗng nhiên nhớ tới lúc cô ấy nhìn tổ trưởng Trương Phi, đôi mắt sẽ vô thức toát lên vẻ ngưỡng mộ, có vẻ như còn chứa một chút tình cảm khác thì phải?
"Chị Vi, có người nhờ em hỏi chị một chuyện."
"Em nói đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-349.html.]
Dư Tương nói bằng vẻ mặt hóng hớt: "Bây giờ chị có đối tượng ngưỡng mộ trong lòng chưa? Mẹ em nói nếu chị chưa có ai thì bà ấy muốn giới thiệu cho chị đấy."
Mẹ ở đây là chỉ Chu Cầm Vận. Có thể bà cảm thấy hai người trẻ tuổi nói chuyện với nhau sẽ thoải mái hơn nên đã không hỏi thẳng cháu gái.
Mặt Chu Tư Vi đỏ lên: "Chị cũng chưa chắc lắm. Chúng ta khoan hãy bàn tới việc này nhé?"
DTV
"Đúng rồi, tổ trưởng Trương đã có đối tượng chưa? Em nhớ hình như ông ấy còn chưa kết hôn thì phải nhỉ?"
Cái tên Trương Phi này nghe có vẻ tục tằn nhưng thật ra con người lại rất điềm đạm. Thủ đoạn trong việc buôn bán của ông ấy cũng không ít nhưng chưa bao giờ trái pháp luật cả. Một năm nay nhà máy Tân Hoa đã được cải thiện không ít. Lúc nhắc tới vị tổ trưởng này công nhân đều khen không dứt miệng. Gần đây Dư Tương cũng mới biết được tuổi ông ấy cũng còn khá trẻ, năm nay mới ba mươi. Người muốn làm vợ tổ trưởng trong nhà máy này rất nhiều. Trương Phi chưa bao giờ thể hiện cái gì cả. Chu Tư Vi làm nghiên cứu viên lại qua lại gần gũi với ông ấy.
Bây giờ Chu Tư Vi đương nhiên đã hiểu ra ý của Dư Tương khi hỏi mấy câu này, bèn nói ra tình hình thực tế một cách đơn giản.
"Ông ấy chưa kết hôn, trước kia đối tượng kết hôn bị bệnh qua đời rồi nên ông ấy vẫn luôn một mình."
Dư Tương hỏi thử: "Em thấy vừa rồi chị..."
Mặt Chu Tư Vi càng đỏ hơn, nhỏ giọng nói: "Tương Tương, việc này em khoan hãy nói với người trong nhà nhé. Lần này chị sẽ không ngu ngốc nữa, hiểu rõ rồi mới quyết định."
"Được rồi, nhất định em sẽ giữ bí mật cho chị."
"Ngay cả Ninh Miễn cũng không được nói đâu nhé."
Dư Tương vỗ ngực: "Đương nhiên rồi, hai chúng em có quan hệ gì đâu."
Chu Tư Vi hừ một tiếng: "Ai chẳng biết hai người các em là hai như một chứ. Ninh Miễn thương em như vậy, lỡ may em buột miệng thì sao."
"Ơ, em có phải đồ ngốc đâu."
Sau trận cười đùa, Dư Tương thẳng thắn mang Chu Tư Vi về nhà mình ăn cơm. Trên đường về hai người gặp Kỳ Thao tan làm trở về. Chu Tư Vi cũng quen biết anh ta nên ba người cùng chào hỏi nhau.