Mục lục
Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Kỳ Thao vội xuống xe, nheo mắt lại mới thấy rõ, cười ra một dòng khí trắng nói: “May mà có em nhắc nhở anh, nếu không chắc anh đã đạp lên, đây là khi dễ người bị cận!”

Bà cụ đi ngang giải thích: “Nhà họ Ngô đang lắp cửa kính phía trước, lúc đó không cẩn thận làm vỡ một tấm, vừa rồi tôi thấy người nhà bọn họ tới dọn dẹp mặt kính, nhìn thấy các cậu lại đi trở về.”

Ồ, là sợ bọn họ gây chuyện, đòi tiền sửa xe.

Xe đạp Ninh Miễn còn mới đến tám chín phần, xe đạp Dư Tương là quà tặng, nửa năm rồi không dùng, hơn nữa ngày thường bảo quản không khác gì xe mới, nếu xe này bị hỏng thì quá đáng tiếc, đoán chừng nhà họ Ngô tình nguyện bị người ta mắng sau lưng cũng không muốn mất tiền.

Bây giờ, lốp xe đạp trước sau của Ninh Miễn đã xì hơi và xẹp.

Thật sự quá xui xẻo, hai cái lốp xe đều trúng chiêu.

Kỳ Thao cũng chú ý, nhiệt tình hỏi: “Các em có dụng cụ sửa xe không? Xe anh thường bị hư, nhà anh có dụng cụ, còn có keo dán, nếu không thì sửa trước một chút đi, đừng làm chậm trễ ngày mai người yêu em đi làm.”

Dư Tương nhìn Ninh Miễn, không xác định hỏi: “Anh sẽ sửa sao?”

“Sẽ.”

Ba người đẩy xe về phía trước, bọn họ đi xa rồi, lão già nhà họ Ngô lẻn ra ngoài quét hết mảnh kính vỡ, may mà mấy người trẻ tuổi này chịu mệt cũng không xấu hổ tìm tới cửa.

Lúc nãy gặp nhau, hai bên chỉ chỉ vị trí của nhà mình, ngoài ý muốn chính là hai nhà cách nhau không xa, ở giữa cách hai căn hộ, Kỳ Thao nói về nhà lấy dụng cụ tới đây, Ninh Miễn và Dư Tương đưa ra đề nghị đến cửa thăm hỏi trước rồi mới mượn dụng cụ, cha Kỳ Thao là lão tiền bối của viện thiết kế, có lẽ đã gặp một lần.

Lão tiền bối vô cùng hòa nhã, rất xem trọng Ninh Miễn, người có chút danh tiếng trong viện thiết kế, nhiệt tình tiếp đãi còn nói rất nhiều lời với anh.

DTV

“Con của chúng tôi, khi còn nhỏ đồng ý với tôi sẽ học kiến trúc, kết quả lớn lên không nghe lời, một hai phải đi làm ở cửa hàng Bách Hóa, rất thích bán đồ, haiz, tôi nói nó không nghe.”

Dư Tương cảm thấy hình thức này dường như đã gặp ở đâu rồi, sau khi ra khỏi nhà họ Kỳ cô mới nhỏ giọng nói: “May mà anh Kỳ Thao không có chị em, nếu không người ta sẽ hài lòng chọn anh làm con rể, giống y như cha em tiếp đãi huấn luyện viên.”

Ninh Miễn vừa giãn mày bỗng nhiên nhăn lại: “Đúng không?”

“Đúng vậy, đương nhiên.”

Nhưng Dư Tương cũng có thể nhìn ra Ninh Miễn không hứng thú lắm, cho rằng anh xã giao mệt rồi, không tiếp tục đề tài này nữa.

Bọn họ đi không xa, Kỳ Thao đuổi theo đặt dụng cụ xuống, thuận miệng nói: “Nếu không thì anh đi giúp các em, lốp xe của em có lẽ bị thủng một hai lỗ đó.”

Từ chối nữa thì có vẻ khách khí, Dư Tương cũng đồng ý giữ quan hệ với Kỳ Thao, vì vậy nói: “Vậy phiền anh Kỳ Thao rồi, vừa rồi anh tan làm về sao?

“Đúng vậy, chủ nhật anh không có nghỉ, mẹ anh vì chuyện này mà mắng anh, cho rằng anh không quan tâm gia đình.”

“Cửa hàng Bách Hóa gần đây rất náo nhiệt, mấy ngày nữa là đến năm mới, các anh càng bận rộn.”

Thật ra Kỳ Thao rất kích động: “Kho hàng chúng anh đã chất đầy hàng hóa, chỉ chờ năm mới rồi bùng nổ thôi, đúng rồi, nhà máy Tân Hoa của em có chào hỏi bọn anh, chừa cho bọn anh chút hàng hóa, gần đây kem dưỡng trắng ngọc trai rất lưu hành, hôm nay lúc kiểm kê lại hết hàng.”

“Không sao, chút chuyện nhỏ này nhất định sẽ làm được.”

Ninh Miễn không quấy rầy đối thoại hai người, chỉ lắng nghe mà thôi.

Tới dưới lầu, hai người đàn ông một trước một sau nâng xe đạp Ninh Miễn lên, Dư Tương mở cửa sau đó bật đèn, miễn cho trong nhà quá tối, lại chuẩn bị nước trà.

Kỳ Thao thật sự đến giúp đỡ, không làm ra vẻ chút nào, ngồi xuống lập tức bắt đầu làm việc, đầu tiên vặn lõi van, sau đó dùng tua vít để tháo lốp ngoài, trong lốp xe vẫn mới tinh chưa sửa chữa.

“Aiz, xe đạp của em mệt đây.”

Lốp xe thủng như vậy, sau này sẽ không dùng bền được nữa.

Ninh Miễn cũng chỉ cười khổ: “Lúc ấy không chú ý.”

Anh biết phía trước an toàn, nhưng lại không nhìn mặt đất, trong đầu chỉ nghĩ những thứ loạn tầm phèo, nghe thấy một tiếng kêu của Dư Tương mới lấy lại tinh thần, đáng tiếc đã chậm.

Hai người một người sửa lốp trước một người sửa lốp sau, Dư Tương ngồi bên cạnh xem rất thích thú, cô thích nhất là xem người ta chỉnh sửa đồ vật, kỹ thuật biến mục nát thành thần kỳ.

Tìm thấy mảnh vỡ dính vào lốp xe, sau đó dùng xẻng mài chỗ thủng lốp, lốp xe được sửa là dùng lốp xe cũ bên trong, tất cả đều được cắt và mài, đâu vào đấy, trong rất thuần thục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK