Đổng Gia Tuấn quay đầu nhìn. Trên gương mặt của Triệu Trí Cường, không ngờ đã hằn lên năm dấu ngón tay đỏ ửng. “Anh Triệu, anh sao thế?” Đổng Gia Tuấn thầm dựng ngón cái biểu dương Triệu Trí Cường. Co được duỗi được, người này có thể làm nên việc lớn. “Người anh em, anh thành thật xin lỗi cậu.” Triệu Trí Cường quyết định chơi lớn. Nói xong lại tiếp tục tự giáng một cái “Bốp” lên trên khuôn mặt mình. “Người anh em, mong cậu đừng có để bụng, anh thật đúng là đáng đánh mà.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.