Đổng Gia Tuấn vốn tưởng rằng Hạ Nhã đang nói lời khách sáo. Nhưng nhìn sắc mặt của bố mẹ, chợt cảm thấy có gì đó sai sai. Cúi đầu nhìn lên mặt bàn, vậy mà là một xấp tiền dày cộp. “Bố mẹ, khoảng thời gian này, đây chính là 500 tệ tiền Gia Tuấn kiếm được, đưa cho con giữ làm sinh hoạt phí, con cũng không có chỗ nào cần dùng đến tiền, thời gian tới bọn trẻ ở đây, cần phải mua gì bố mẹ cứ việc lấy ở trong này ra dùng.” Hạ Nhã nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.