Trong lòng Hạ Nhã khẽ thở dài. Sao cô lại không muốn hai bảo bối nhà mình có một tuổi thơ hạnh phúc chứ? Sau này lớn lên nhớ lại. Thì đó cũng là một kỷ niệm đẹp. Nhưng bây giờ ở nhà, bất quá cũng chỉ có cơm ăn áo mặc. Ngay cả khi có một ít tiền tiết kiệm trong tay, thì vẫn phải sử dụng tiết kiệm cho cuộc sống sau này. Có thể sống qua ngày đã việc khó khăn rồi. Trước khi trở về thôn Dã Trư cùng Đổng Gia Tuấn, Hạ Nhã chính là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.