- Con trai ông hàng xóm của mẹ thằng bạn tôi là hàng xóm nhà Đường Trọng, nghe nói Đường Tâm bị bệnh là do hắn hạ độc. Cả nhà bọn họ trọng nam khinh nữ, cho nên mới dấu diếm chuyện này đi. Công ty Hoa Thanh vì lợi ích kinh tế nên cũng chỉ hỗ trợ bưng bít những fans hâm mộ nhóm Hồ Điệp trung thực như chúng ta.
- Chó cắn chó, một miệng đầy lông. Tôi cảm thấy những tên cảnh sát kia cũng không phải thứ gì tốt. Chuyện này tất có nguyên nhân, cậu thấy sao?
Cứ một thời gian, Đường Trọng lại đều gây nên một chuyện lớn khiến hắn đứng lên đầu sóng ngọn gió. Hơn nữa chuyện này khiến toàn quốc thảo luận, danh tiếng nhất thời lại càng tăng.
Tuy nhiên tin tức Đường Trọng đánh cảnh sát khi được giới truyền thông đưa hết rồi thì cũng không có mấy người tin tưởng.
Đặc biệt là một số fans hâm mộ trung thành của Đường Trọng, bọn họ không tin Đường Trọng lại làm chuyện có chỉ số thông minh zê rô như vậy.
- Đường Trọng không phải kẻ ngốc, anh ấy sao lại đi đánh mấy tên cảnh sát kia chứ?
- Đúng thế. Đường Trọng đánh người vậy chứng minh những kẻ đó đáng đánh... Đây có phải lần đầu tiên đâu? Vốn những kẻ bị đánh đều kêu trời trách đất muốn truy cứu trách nhiệm, kết quả khi sự thực bị phơi bày, bọn họ lại quá ngu dốt rồi.
- Dựa vào cái hắn mà nói chúng tôi chứ? Có bản lĩnh thì mang chứng cứ ra đây đi. Nếu không có chứng cứ thì chúng tôi sẽ không tin những chuyện ma quỷ của các người đâu. Giới truyền thông chẳng phải thứ gì tốt...
Nghe những fans hâm mộ đòi đưa ra chứng cứ, vào 0 giờ đêm hôm đó, một tài khoản blog tên là "đảo chiều cán cân" post lên một đoạn video, hơn nữa còn có cả sub, nói "là một cảnh sát, vốn tôi không nên có hành vi quá khích này. Dù sao bây giờ là xã hội pháp chế, ngôi sao phạm pháp cũng phải chịu trừng phạt. Thế nhưng thấy một đám fans hâm mộ của ngôi sao nào đó cứ kêu la là chúng tôi vu oan cho hắn, chúng tôi đáng bị đánh, bảo chúng tôi phải đưa ra chứng cứ, tôi cũng không thể ngồi yên được. Các người muốn chứng cứ sao? Được rồi, hiện giờ đã có chứng cứ, trợn to mắt của các người lên mà xem."
Đoạn video hắn công bố đúng là cảnh Đường Trọng dùng cửa xe tông một cảnh sát, sau đó đụng gãy rào chắn bỏ chạy thục mạng. Tuy bởi nguyên nhân ban đêm, góc quay không rõ rệt nhưng lúc đó Đường Trọng hạ nửa cửa sổ xe xuống, camera đã quay được khuôn mặt đẹp giai kia rồi.
0 giờ đúng là giờ cao điểm của dân mạng Trung Quốc, khi đoạn video này được công bố, lập tức vô số bình luận được post theo.
Không chỉ dân chnsg bình thường mà còn vô số tài khoản được chứng thực cũng bình luận sự kiện được chú ý này.
- Ngôi sao cũng không thể đánh người đâu.
Hỗn Cầu Nhật Báo bình luận.
- Cái thứ chó má gì thế này? Quả thực là mất mặt chúng ta.
Cây Mận Mỹ chửi ầm lên. Đây là một nghệ sĩ của công ty Bác Nghệ, có địch ý đối với Đường Trọng là chuyện đương nhiên.
- Nhất định phải truy cứu trách nhiệm của Đường Trọng, bảo vệ tôn nghiêm của người chấp pháp. Ngôi sao như vậy sao? Ngôi sao có thể không tuân thủ luật pháp à?
Đây là một nhà bình luận xã hội kêu gọi.
Mà ngay cả một số người ủng hộ trung thành với Đường Trọng khi thấy video này cũng đã trầm mặc.
Trước kia bọn họ vẫn luôn tưởng tượng trong lòng. Nhưng Đường Trọng trong video đã phá vỡ tất cả ấn tượng của bọn họ.
Lúc này bọn họ không còn lời nào để nói nữa.
Đường Trọng lại một lần nữa trở thành chuột chạy qua đường, ai cũng hô đánh.
Hơn nữa căn cứ theo một số tin tức do vài người biết chuyện tiết lộ, Đường Trọng chạy tội, tới nay cảnh sát đang dùng hết sức để tìm kiếm.
Nói cách khác, Đường Trọng biết mình phạm pháp lại còn phản kháng trốn tránh.
Hành vi như vậy có khác gì lưu manh và du côn chứ?
Một số fans hâm mộ của nhóm Hồ Điệp nhao nhao yêu cầu Đường Trọng đứng ra cho đáng mặt đàn ông, ít nhất không nên để liên lụy hai thành viên nhóm Hồ Điệp còn lại là Trương Hách Bản và Lâm Hồi Âm.
Số lượng fans hâm mộ trên toàn cầu của Đường Trọng giảm xuống điên cuồng. Một số fans hâm mộ kích động còn nói là tình nguyện ủng hộ một con chó chứ không đi theo Đường Trọng nữa.
Comment "thà ủng hộ một con chó chứ không theo Đường Trọng nữa" này đã trở thành tiêu đề lớn, tổng kết lại toàn bộ đợt thông tin này của Đường Trọng.
Bên trên blog xuất hiện một cảnh là chỉ cần có tin tức liên quan tới Đường Trọng, mọi người đăng đều đăng theo câu kia. Trong thời gian hai giờ, những lời này trở thành hot trên blog, lượng click lên tới mấy trăm nghìn rồi.
Tình cảnh mọi người cùng bình luận khiến danh tiếng của Đường Trọng lăn xuống đáy cốc, có thể nói là xấu không còn gì xấu hơn rồi.
Mặc dù Đường Trọng bị mắng là không bằng chó má, sự kiện Đường Trọng đánh cảnh sát cũng có khí thế ngất trời nhưng đây cũng chưa phải cao trào.
Cao trào chính là chín giờ sáng ngày thứ hai, phó cục trưởng phân cục Tô Hàng là Đoạn Siêu nhận phỏng vấn của phóng viên đã tiết lộ: Khả năng Đường Trọng liên quan tới một vụ án hạ độc và cố ý đánh người bị thương. Hắn sở dĩ chạy trốn cũng là lo chuyện hạ độc bị phát hiện. Người bị hạ độc là một ông lão tám mươi tuổi, hiện giờ chúng tôi đã nhận được báo án của gia đình nạn nhân. Đương nhiên sự thật thế nào thì còn phải đợi cảnh sát tìm được Đường Trọng, mời hắn về hỗ trợ điều tra đã.
Tin tức này được giới truyền thông đưa tin, càng khiến chuyện Đường Trọng đánh cảnh sát như lửa cháy đổ thêm dầu.
Toàn bộ thế giới đều sôi trào. Tất cả mọi người đều điên cuồng...
Tại thời điểm bên ngoài đang hỗn loạn, Đường Trọng lại ăn ngon ngủ tốt, sau đó sáng sớm dậy rời giường, chạy theo đường núi vài km.
Một đường hoa nở chim hót, đẹp không sao tả xiết. Trong không khí có xen lẫn mùi hương bùn đất, còn có đủ loại hoa thơm đầy màu sắc, hít vào khiến người ta thấy toàn thân thoải mái.
Đường Trọng không ở Tô Hàng, mà ở một thành phố gần Tô Hàng, đó là Kim Hoa.
Lúc ấy hắn lao khỏi vòng vây của cảnh sát, ra tới đường cao tốc liền một đường hướng bắc, vòng hai vòng lớn quanh thành phố, khiến những xe cảnh sát đi theo kia không rõ phương hướng rồi thì mới phóng về hướng đông.
Hắn cũng không tiến vào nội thành Kim Hoa mà rẽ khỏi giao lộ giữa đường cao tốc với Kim Hoan, sau đó lên một ngọn núi tên là Hạc Minh.
Núi Hạc Minh cao lớn hùng vĩ, đã được Kim Hoa phát triển du lịch, trở thành một cảnh đẹp nổi tiếng. Nhưng đường mà bọn họ đi không được du khách biết tới, thông tới một sơn trang. Sơn trang này tên là Hạc Minh Sơn Trang, chủ nhân thực của núi Hạc Minh.
Chủ nhân của núi Hạc minh chính là sư phụ Lý Hương Quân của Tô Sơn. Gia tộc của Lý Hương Quân đời đời đều trồng trà bán trà tại núi Hạc Minh. Trà trên ngọn núi này đều là người nhà họ Lý trồng. Đại khái bọn họ trồng trà đã có lịch sử mấy trăm năm rồi.
Khi núi Hạc Minh vẫn còn là một khối đất hoang, người nhà họ Lý đã ký hợp đồng với địa phương, nhận thầu cả khu này với một giá cực thấp. Đợi tới khi chính quyền phát hiện ra tiềm năng du lịch nơi này, muốn tiến hành khai phá thì lại phát hiện ra là mình không được quyền quyết định chuyện này rồi.
Vốn bọn họ muốn cưỡng ép để lấy đi nhưng vừa tới hỏi thăm uy hiếp hai câu, ngày hôm sau thị trưởng Kim Hoa đã nhận được điện thoại từ cấp trên. Thị trưởng sợ tới toát mồ hôi lạnh toàn thân, tự mình chạy tới núi Hạc Minh xin lỗi. Thì ra nơi này chính là nơi ở của Lý Hương Lan.
Thế nhưng khiến thị trưởng bất ngờ chính là người họ Lý cũng không quá mức. Bọn họ sau khi nhận lời xin lỗi của thị trưởng lại chủ động hợp tác khai phá núi Hạc Minh. Cách khai phá là một bên bỏ vốn, một bên bỏ đất, sau đó thu nhập chia 5:5.
Chính quyền tất nhiên là không từ chối rồi, vì vậy hiện giờ mới có khu du lịch núi Hạc Minh cấp năm sao này.
Lý Hương Quân pha trà đã khách ngay ở nơi này, trừ phi là có khách đặc biệt cao quý, khó có thể từ chối thì bà mới ngẫu nhiên rời núi pha trà cho người khác.
Nơi ẩn nấp như vậy, vốn trước của cũng có thể giăng lưới bắt chim mới đúng.
Thế nhưng bởi danh tiếng của trà tiên Lý Hương Quân, hay bởi nơi du lịch này rất khó kiếm, thứ càng khó kiếm càng khiến người khác cảm thấy quý giá, Hạc Minh Sơn trang ngược lại đã trở thành lựa chọn đầu tiên của một số vị khách quý. Nếu có thể mời bạn mình tới uống một bình trà do trà tiên Lý Hương Quân pha, nói gì cũng là một chuyện đáng để khoe khoang.
Sau khi phá vòng vây ngày hôm qua, Đường Trọng vốn muốn tìm một nơi trốn tránh sự đuổi bắt của cảnh sát. Thế nhưng với địa vị của Tô gia ở Tô Hàng, khả năng tất cả các thành phố đều có thể bị bọn họ tìm ra hết.
Dưới đề nghị và chỉ dẫn của Tô Sơn, bọn họ thuận lợi đi tới núi Hạc Minh, được Lý Hương Quân tiếp đãi.
Thế nhưng người tiếp đãi bọn họ lại là người nhà Lý Hương Quân. Từ hôm qua tới giờ, Đường Trọng đều chưa thấy trà tiên Lý Hương Quân đâu cả.
Giống như bà rất thờ ơ với người học trò này của mình vậy, ngay cả việc cô bị thương cũng không đáng để tới thăm.
Đối với chuyện này, Tô Sơn có lý giải của riêng mình.
Tô Sơn nói sư phụ nhất định là định tiếp khách, ba ngày trước khi pha trà liền tắm rửa dâng dương, không giận không buồn, không gặp người ác. Như vậy mới có thể duy trì trạng thái tinh thần tốt để pha trà cho khách.
Tuy nhiên Đường Trọng cảm thấy người phụ nữ này rất giữ thể diện nhưng hắn vẫn tiếp nhận lý giải này.
Dù sao thì người ta đã bất chấp nguy hiểm, có lòng tốt giữ mình ở lại rồi, đó cũng là một sự trợ giúp lớn lao rồi.
Đường Trọng chạy bộ xong liền về tắm rửa, tinh thần sảng khoái đi vào phòng khách, thấy trên mặt bàn đã bầy đầy các loại trà bánh và cháo.
Đường Trọng liên tiếp uống ba chén cháo to mới để đũa xuống.
Tô Sơn ở một mình một khu. Đó là chỗ trước cô theo học trà đạo của Lý Hương Quân. Đương nhiên Bạch Quân Dật cũng ở trong khu này.
Đường Trọng tới thăm Tô Sơn, thấy Bạch Quân Dật đang ngồi trước bàn ăn ngẩn ra, đồ ăn cũng chưa hề động tới.
- Bác à, Tô Sơn đã dậy chưa?
Đường Trọng hỏi.
- Nó còn đang ngủ.
Bạch Quân Dật cười miễn cưỡng với Đường Trọng. Vốn ngày hôm qua bà lo muốn chết, kết quả Đường Trọng giúp bà độ khí, lập tức lăn ra ngủ, cũng tránh phải phiền lòng mà mệt mỏi.
- À, vậy thì để cô ấy nghỉ ngơi cho thật tốt đi.
Đường Trọng nói.
Đường Trọng biết rõ Tô Sơn cần yên tĩnh. Trải qua sự đả kích này, chỉ sợ trong thời gian ngắn cô cũng chưa bình phục được.
Đường Trọng khích lệ Bạch Quân Dật ăn chút đồ ăn, Bạch Quân Dật lắc đầu nói mình không đói.
Đúng lúc này thì giọng Tô Sơn truyền ra.
- Đường Trọng, cậu vào đây đi.
Tô Sơn nói.
Đường Trọng lại khuyên Bạch Quân Dật ăn một chút, sau đó đẩy cửa phòng Tô Sơn bước vào.
Tô Sơn ngồi trước cửa sổ, tóc xõa trên người.
Mà quanh thân thể cô lại tràn ngập sương mù.
Đây không phải là bởi thời điểm cô tắm xong không lau khô người mà bởi cô ngồi đây cả đêm, giống như hoa cỏ trên núi bị thấm đâm sương sớm.
- Đường Trọng, tôi muốn báo thù.
Tô Sơn nói.