• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một bữa cơm ăn tận đến khi màn đêm buông xuống, những ngọn núi trập trùng cuối cánh đồng, khuất dần trong màn đêm. Lửa trại cháy hừng hực, ánh lửa chiếu vào trên mặt mọi người , khiến cho nụ cười cũng nhiều hơn mấy phần ấm áp. Cuối cùng, Trần Đại Đao cũng không thể ăn một mình. "Nếu khó ăn, vậy ngươi đừng ăn nữa." Kiều Vi lấy đĩa đi. Trần Đại Đao khóc không ra nước mắt, ta dễ dàng vậy sao? Vì đồ ăn thậm chí còn nói dối, kết quả lại bị tịch thu?!...


Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK