Nàng mời hắn ăn cơm chỉ là do trùng hợp tới bữa, cơm nàng cũng đã làm xong, mà hắn giúp nàng bán hổ lấy bạc mang tới, cho nên nàng mới khách sáo một chút, mới có như vậy đã coi là nàng xem trọng hắn, mà hắn cũng xem trọng nàng? Kiều Vi nghĩ tới điều gì đó, lập tức nhíu mày: “Thím Lưu nói con ngủ cùng với huynh ấy, có phải cũng biết việc huynh ấy hỏi thăm chuyện của con không?” “Này thật không có, miệng của thím Lưu kia đổi trắng thay đen, dù...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.