Kiều Vi cõng củi khô trên lưng, ôm hươu bào ngốc vào trong lòng, hổn hển quay trở về tiểu viện. “Cứu mạng……” “Cứu mạng……” “Cứu mạng……” Đi đến nửa đường, Kiều Vi nghe được âm thanh cầu cứu, như có như không, không quá rõ ràng. Kiều Vi dừng bước chân, nhìn xung quanh một lượt, vẫn chưa phát hiện ra bất cứ người nào, chẳng lẽ…… Là ảo giác? “Cứu mạng……” m thanh cầu cứu lại vang lên, có vẻ như là nữ nhân. Kiều Vi nhíu mày, đặt hươu bào ngốc xuống đất, dùng dây cột lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.