Dận vương vén rèm nhìn về phía Kiều Vi, lúc này xe ngựa đã lảo đảo rời xa Kiều Vi, hắn chỉ nhìn thấy một bóng lưng mộc mạc. “Làm sao vậy, Vương gia?” Lưu công công nhìn vẻ mặt khác thường của hắn cẩn thận hỏi. Hắn buông rèm xuống: “Không có việc gì, ta nhận lầm người.” Tuy rằng nàng ấy bị trục xuất ra khỏi nhà, nhưng Kiều gia đã cho nàng ấy một khoản tiền an gia lớn, thế nào cũng không đến mức nghèo túng như vậy, chắc là mình nghe nhầm. Kiều Vi kiểm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.