Lưu thái giám cũng cảm thấy thôn cô kia ca hay, tuy không hiểu lời lắm, âm điệu cũng thập phần xa lạ, nhưng sạch sẽ, linh hoạt kỳ ảo, linh hồn người nghe như được gột rửa. Làm thái giám nhiều năm, chuyện khác hắn không dám khoác lác, chứ ca cơ hắn gặp qua không ít, giọng hát tốt hơn thôn cô này cũng không phải không có, nhưng xướng không ra được loại cảm giác thuần túy này. Lại xem Vương gia nhà mình, tựa hồ cũng bị tiếng ca hấp dẫn, ngơ ngẩn xuất thần. Kỳ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.