Vì vậy ông chỉ có thể lui bước, nói khi bệnh viện bên kia có tin tức, Hứa An Kỳ thoát khỏi nguy hiểm, thì mặc kệ đứa bé có đảm bảo giữ được hay không, ông cũng phải cứu Hứa Minh Tâm.
Dù có định tội, thì cũng phải nghe lời tội phạm nói một chút.
La Thanh Nhã sai người nhốt Hứa Minh Tâm vào kho.
Trong kho có phòng, là phòng mà lúc trước người làm vườn ở.
Phòng ở rất nhỏ, rất tối, vừa đến chạng vạng bên trong đã tối đen như mực.
Bên trong không có đèn…
Hứa Minh Tâm cuộn mình ở trên giường, cô rốt cuộc không biết mình đau ở đâu.
Đại não thân kinh cô co quắp từng đợt, làm cô quên mất sự sợ hãi. Sắp chết rồi, chết rồi thì cô sẽ biến thành ma, cô vẫn còn sợ bóng tối.
Cô biết ông cụ đã tận lực, phần còn lại là dựa vào cô.
Cô chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi Cố Gia Huy trở về, để cô có cơ hội giải thích.
Hiện tại yếu không địch lại mạnh, cô càng phản kháng, sẽ càng phải chịu khổ.
Nửa đêm, bệnh viện truyền đến tin tức, đứa bé không giữ lại được, đã mất rồi.
Người mẹ bị va chạm nghiêm trọng, xương chậu vừa va vào bậc thang nên bị tổn thương.
Sanh non sau lại xuất huyết nhiều, nên hiện tại tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc.
Tin tức vừa truyền về, La Thanh Nhã kêu cha gọi mẹ, liên tục lên án Hứa Minh Tâm độc ác, làm sao có thể ra tay độc ác với chị mình như vậy.
Chị ta càng là như thế, Cố Gia Bảo càng không có cách nào để bác sĩ qua đây, thậm chí trời lạnh, ông cũng không thể sai người đưa chăn tới.
Nếu không dựa theo tính của La Thanh Nhã, chị ta sẽ thật sự đập đầu tự tử ở trước mặt ông, lấy cái chết để ép người.
Cô con dâu này ông hiểu rất rõ, là người dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, tâm tư đầy bụng.
Hừng đông Cố Triệt mới chạy về, La Thanh Nhã đã khóc đến mức thở không được.
Cố Gia Bảo nhìn con lớn thật sâu nói: “Chăm sóc vợ con thật tốt, việc này… Ngày mai sẽ giải quyết tiếp.”
Sau khi Cố Gia Bảo rời đi, La Thanh Nhã mới khôi phục bình thường, nói: “Sao trễ như thế anh mới về, anh có biết em đã trì hoãn bao lâu không? Bố thiên vị, còn muốn bảo vệ Hứa Minh Tâm, nếu không phải em dùng hết chiêu số, chỉ sợ con bé kia lại thành đại nạn không chết rồi!”
“Anh đi xử lý thím Trương, em làm việc thực sự là càng ngày càng hồ đồ, những người không có nhiệm vụ, biết càng nhiều là phải giải quyết ngay.”
“Em đây không phải là vội vàng nên đầu óc choáng váng sao, may có anh thông minh, biết tiêu hủy. Thím Trương sẽ không xuất hiện lại, đúng không?”
“Ừm.” Cố Triệt gật đầu khẳng định.
La Thanh Nhã nghe vậy thì cười đắc ý: “Hiện tại không có chứng cứ, nhà họ Hứa cũng khẳng định Hứa Minh Tâm phạm tội, đoán là ngày mai Cố Gia Huy trở về gấp thì Hứa Minh Tâm cũng đã nửa chết nửa sống rồi. Nếu Cố Gia Huy cố ý muốn kết hôn với cô ta, vậy cậu ta không nôn chút máu thì không được rồi. Một mũi tên hạ hai chim, thật đúng là đau khổ.”
“Lần sau làm việc phải thương lượng với anh, bụng dạ Cố Gia Huy cực sâu, rất khó đối phó. Em đạo hạnh quá nông, hơn nữa những người khác không đáng tin cậy. Hiệu quả lần này anh coi như hài lòng, anh muốn làm cho Cố Gia Huy không chết cũng phải bị lột một lớp da!”
Danh Sách Chương: