Cố Gia Huy không nói hai lời bóp cổ anh ta, lôi anh ta đứng dậy.
Cố Tử Vị bị anh bóp cổ không thể thở được, đôi mắt tràn ngập sự sợ hãi trừng lớn, gian nan phát ra từng tiếng kêu đau đớn thống khổ.
“Chú ba… Cháu sai rồi, cháu thật sự sai rồi! Sau này cháu không dám nữa, chú cũng không thể chỉ vì một người phụ nữ còn chưa cưới mà giết cháu trai ruột của chú! Vì một người phụ nữ mà làm bẩn tay chú, không đáng giá…”
“Không đáng giá?”
Cố Gia Huy nghe thấy những lời này, nheo mắt lại.
Từ giây phút người phụ nữ kia rời đi nhưng lại quay trở lại, anh cũng đã quyết định sẽ đặt người này ở đầu quả tim, cẩn thận bảo vệ chăm sóc.
Nhưng anh còn chưa kịp chăm sóc một chút, đã bị cái tên súc sinh này tra tấn thành như vậy.
Sự hung ác trong ánh mắt anh khiến Cố Tử Vị run sợ trong lòng, nhìn bộ dạng thống khổ không thể thở được của Cố Tử Vị, Cố Gia Huy không hề cảm thấy mềm lòng.
Nhưng ông cụ Cố thật sự không thể nhìn nổi cảnh này, mở miệng khuyên nhủ: “Được rồi, thằng ba à, như vậy là đủ rồi, đây chính là đứa con duy nhất của anh trai con đó!”
Cố Gia Huy nghe vậy, gương mặt vẫn âm u như cũ, sau đó mới ném anh ta xuống đất.
“Khương Tuấn, đưa người về cho tôi. Chị dâu và anh cả không biết dạy con, vậy thì để tôi tới dạy, dạy tới khi nào ngoan mới thôi.”
Khương Tuấn nghe vậy lập tức tiến lên trước vài bước đưa người đi.
Cả người Cố Tử Vị run rẩy, một chân ban nãy của anh thiếu chút nữa đã giết anh ta, thế mà bây giờ còn bị anh nhốt lại, tùy ý anh xử phạt…
Không!
Cái tên quái dị này chính là ác ma, anh ta không thể ở trong tay của Cố Gia Huy.
“Ông nội… Cứu cháu với, chú ấy sẽ giết cháu, ông nội…”
Ông cụ Cố không có cách nào thiên vị nói giúp cho anh ta, bởi vì lần này quả thật Cố Tử Vị đã làm sai,
Sau khi Cố Tử Vị bị dẫn đi, ông cụ Cố liếc nhìn Cố Gia Huy một cái đầy thâm ý.
“Thằng ba, bố cũng không muốn nói gì nhiều, cái thằng nhóc kia con muốn đánh cho tàn phế thế nào cũng được, nhưng không thể đùa ra mạng người. Anh cả của con chỉ có một đứa con trai này, con hiểu không?”
“Được, con sẽ nghe theo lời bố.”
Anh lạnh nhạt đáp lại, giọng điệu đó khiến người ta hãi hùng khiếp vía.
Ông cụ Cố biết Cố Tử Vị sẽ không tránh được một trận tra tấn kinh người, cho dù là không chết, chỉ sợ cũng còn nửa cái mạng. Nhưng anh đã đồng ý, vậy thì chắc chắn sẽ không đùa ra mạng người.
Ông thở dài một hơi, vốn còn muốn người một nhà vui vẻ ăn một bữa cơm, không nghĩ tới…
Nửa giờ sau, cha mẹ của Cố Tử Vị đã tới đây, sau khi biết được con trai bị Cố Gia Huy mang đi, liền liên tục làm loạn ở phòng khách.
Cố Gia Huy vẫn luôn ở trước giường chăm sóc Hứa Minh Tâm, không thèm để ý tới bọn họ.
Cuối cùng vẫn là ông cụ Cố ra mặt, ép bọn họ quay trở về trước, ngày mai sẽ đòi lại công bằng giúp bọn họ.
Hứa Minh Tâm hôn mê tới tận nửa đêm, thuốc an thần mất đi tác dụng, cô lại bắt đầu mơ thấy ác mộng.
Cô liên tục nói mớ, giống như đang sợ hãi chuyện gì đó.
“Cứu tôi với… Đừng mà, đừng đụng vào tôi!”
Danh Sách Chương: