“Buông ra.”
“Cậu ba à, anh tha cho em đi, em thật sự chỉ là đang nghiên cứu bánh ngọt. Anh mau đi tắm đi, em xin anh đấy!”
“Em cho rằng anh sẽ tin chuyện hoang đường này sao?”
Cố Gia Huy không phí nhiều sức, chế ngự Hứa Minh Tâm dễ như trở bàn tay, lấy được chiếc laptop.
Hứa Minh Tâm cảm thấy trong lòng lạnh buốt, biết mình tới số rồi.
Mắt thấy anh sắp mở ra, Hứa Minh Tâm vội vàng nói: “Em đi tắm!”
Nói xong chạy thục mạng như một làn khói.
Cố Gia Huy không để ý đến, bây giờ anh chỉ muốn biết trong laptop rốt cuộc là cái gì, mà hai cô cứ thần thần bí bí như vậy.
Mở ra, màn ảnh lần nữa sáng lên, những âm thanh hình ảnh không thể miêu tả kia lại tấn công thị giác.
Cố Gia Huy trong nháy mắt tối mặt.
Hứa Minh Tâm dựa vào cửa, nghe bên ngoài ư ư a a, hận không thể trực tiếp nhảy vào bồn cầu, giật nước xả trôi chính mình luôn.
Cố Gia Huy tắt video, rồi xem xét folder kia, phát hiện không chỉ một bộ.
Âu Mỹ, Nhật Bản, phim hoạt hình, phim người đóng …
Tài nguyên rất phong phú! Chưa hết, còn có phim ngoại tình, và những thể loại biến thái khá!
c Cố Gia Huy biết vật này nhất định là của Cố Yên, khó trách con bé chạy nhanh như vậy.
Vậy còn Hứa Minh Tâm thì sao?
Nhìn timeline mới thấy, xem được cũng đáng kể rồi.
Đáng chết! Bây giờ cái đầu nhỏ bé kia đang nghĩ tới cái gì không biết! “Hứa Minh Tâm, em ra đây cho anh, anh bảo đảm không đánh chết em!”
Cố Gia Huy gõ cửa rầm rầm, từng tiếng từng tiếng, tim cô giật thót.
“Cậu ba, em biết lỗi rồi, anh tha cho em đi. Sau này em nhất định sẽ xây dựng giá trị quan đàng hoàng, cũng không suy nghĩ lung tung!”
“Em đi ra trước đã rồi nói.”
Cố Gia Huy cố nén lửa giận, để cho giọng nói của mình nghe có vẻ hòa hoãn.
Hứa Minh Tâm nửa tin nửa ngờ.
“Thật… Thật? chứ”
Cô run rẩy nói.
“Ừ, đi ra đi, anh cảm thấy giữa chúng ta có khúc mắc, cần phải nói chuyện một chút. Anh vẫn vô cùng kiên nhẫn với em, giáo dục cũng không phải dựa vào gậy gộc. Anh muốn lấy đức thu phục người, em đi ra đi, chúng ta nói chuyện một chút, từ văn học cho đến triết học.”
Giọng anh thay đổi trở nên dịu dàng, nghe lời nói này khiến người ta cảm nhận được cảm giác vô cùng đứng đắn mô phạm.
Hứa Minh Tâm không nhịn được có chút động lòng, đánh bạo đẩy cửa đi ra ngoài.
Cố Gia Huy đứng cách đó không xa, mỉm cười với cô, vẫy vẫy tay. Nụ cười này… Rất có sức sát thương!
Danh Sách Chương: