“Câu là một lưỡi dao bén, tôi chỉ muốn điều khiển cậu nhất thời, để giúp tôi một chuyện. Chờ đến chuyện này kết thúc, đường ai nấy đi, những gì nên đưa cho cậu tôi cũng sẽ không thiếu một phần.”
Cố Gia Huy nghe thấy thế có hơi giật mình, Ngôn Dương quả nhiên là một con cáo già, thể mà lại điều tra ngọn nguồn của anh kỹ lưỡng như vậy.
Bình thường người ngoài chỉ biết ông ấy là đấy tờcủa bà xã, nghe lời Thẩm Thanh đấu đá lung tung.
Nhưng lại không ngờ Ngôn Dương cũng có lúc ngang tàng điên cuống như vậy.
“Được.”
Cố Gia Huy không do dự nữa, nếu đã muốn dánh cược, vậy nên đánh cước hết mình.
Ngôn Dương nghe thấy thế thờ phào nhẹ nhõm.
Ông ấy vẫn có chút lo rằng Cố Gia Huy không đồng ý, vì thế bất đắc dĩ phải đẩy nhà họ Ngôn ra làm mỗi câu.
Cố Gia Huy đứng dậy đi đến trước mặt ông ấy, Ngôn Dương đứng bắt tay với anh.
Hai người đàn ông cùng nhau bắt tay, mạnh mẽ đến như vậy.
“Hy vọng hợp tác vui vẻ.”
Ngôn Dương cười nói.
“Um, hợp tác vui vẻ.” .
Danh Sách Chương: