“Cố Gia Huy, anh nói thật đi, có phải anh gian lận không?”
“Không. Anh hiểu em, anh biết em chắc chắn sẽ không xuất hiện, em sẽ trốn tránh như rùa rụt cổ cho nên anh cũng không đi, không muốn phí thời gian. Thật ra ban ngày anh cũng tới rồi, gõ cửa mà em không ra cho nên ra thang máy đợi, thấy người giao đồ ăn nên mới biết em dậy rồi, đói rồi nên anh mới gọi nhà hàng giao đồ ăn tới.”
“Xem ra em ăn cũng tương đối rồi, nhưng chỗ này làm sao làm no cái bụng em được, ngồi xuống ăn với anh đi.”
“Không ăn.”
Cô tức giận nói, cô không phải loại vì mấy món ăn mà bán đứng bản thân. “Hứa Minh Tâm, bây giờ em lại muốn nói lời nuột.
U?” lợi với anh sao? Anh tìm được em rồi, chứng tỏ chúng ta có duyên phận “Cái này không tính, phải tìm được em trong đống người đeo mặt nạ cơ”
“Nhưng em có đi đầu”
“Em…em đi bây giờ đây, chúng ta cùng chơi một trò chơi.
Hứa Minh Tâm vội vã nói, muốn lấy đồ ra ngoài liên bị Cố Gia Huy giữ tay lại. “Cho dù em có muốn đi thì ăn no đã rồi hãy đi. Nhớ anh không tìm được em, chứng minh chúng ta không có duyên phận thi ít ra cũng được cùng em ăn một bữa cơm
Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này, lòng vô cùng đau. Cô không dời đi nữa, quay lại ghế ngồi.
Cố Gia Huy giúp cô chuẩn bị bát đũa, đưa hết đồ ăn ngon lên trước mặt cô.
Lúc trước cô ăn rất được, cũng rất ham ăn uống, nhưng giờ nhiều đồ ăn ngon trước mặt như vậy mà cô lại cảm thấy như sáp, chẳng vui chút nào.
“Cô gái của anh, em không phải cố chấp đến vậy đầu. Lần này anh ra nước ngoài vốn dĩ là để giải quyết chút chuyện, nhưng anh muốn đứng dậy thật nhanh, Theo cách trị liệu trong nước, anh phải mất ba tháng, ba tháng đối với anh mà nói là quá dài “Ba tháng không được ôm em, không được nắm tay em đi dạo, đây đúng là sự dày vò với anh. Anh đã tới bệnh viện kín, lúc đầu An Nhiên cũng ở đó, ở đó rất an toàn, hơn nữa còn có kỹ thuật trị liệu tiên tiến nhất thế giới.
“Cuối cùng anh cũng có thể đứng trước mặt em là anh đã không để ý đến cảm nhận của em, là anh sai rồi. Anh sợ trị liệu vật lý thất bại sẽ khiến em thất vọng, cho nên anh đã giấu chuyện này, anh không muốn em lo lắng “Thật không ngờ rằng đều là anh tự cho mình đúng, ngược lại càng khiến em lo lắng”
Giọng anh rất trầm, khàn khàn, văng vắng bên tại cô.
Hứa Minh Tâm đẳng nghẹn nơi cổ họng, giọt nước mắt nóng hồi lăn dài chảy xuống bát.
Cô không việc Cố Gia Huy chuyện gì cũng tự quyết, như vậy càng chứng tỏ cô vô dụng, nhỏ bé, một chút năng Iwujc cũng không có.
Đến cuối cùng, cô không muốn người khác chân ghét mình, cô không chấp nhận một bản thân như vậy.
Có luôn sống theo nguyên tắc, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu
Nhưng Cố Gia Huy lại luôn sống theo nguyên tắc có phúc cùng hưởng, có họa anh tự mình gánh vác.
Anh cứ như vậy, khiến cô cảm thấy bản thân như bình hoa trang trí, chẳng có tác dụng gì.
Trước mặt anh, ưu điểm của cô nhỏ bé không đáng kể còn khuyết điểm lại bị người ta phóng đại rồi mang ra mà bàn tán.
Cô có thể chịu đựng được những ánh mắt khinh miệt đó, nhưng cô không qua nổi ngưỡng cửa đó trong lòng.
Bữa cơm này, kéo dài thật lâu.
Cô không hề được ăn bao nhiêu.
Danh Sách Chương: