Đó chính là lý do lại sao cô luôn chán nản và thiếu tự tin.
“Con sẽ ngày càng tốt lên thôi, mẹ cũng tin tưởng vào con đấy.”
Nghe được lời khẳng định ấy thêm một lần nữa, Hứa Minh Tâm cực kì kinh ngạc.
Thì ra… Thì ra tất cả mọi người đều tin tưởng vào cô, không có ai tạt nước lạnh, cũng chẳng có ai dè bỉu khinh thường mà họ đều cổ vũ cô tiếp tục tiến lên. Ôi trời hạ, cô thật là hạnh phúc!
Hứa Minh Tâm nhào tới ôm chặt lấy Thẩm Thanh.
“Mẹ nuôi, mẹ nói có thật không? Mẹ cũng ủng hộ con tiếp tục ư? Mẹ nuôi! Mẹ thật là tốt!”
Hứa Minh Tâm kiềm lòng không đặng hôn lên má bà hai cái khiến Thẩm Thanh sửng sốt, sao con bé này còn nhiệt tình hơn cả Ngôn Dương thế này?
Bà là một người đẹp có khí chất lạnh lùng, không phải là người dễ dàng và thường xuyên thể hiện tình cảm của mình ra ngoài, dù đã trở thành vợ chồng già với Ngôn Dương thì cũng chẳng thấy ngán ngấy.
Hứa Minh Tâm như gấu túi con bám dính trên người bà ấy và liên tục hôn.
Bà ấy thầm vui như mở cờ trong bụng nhưng ngoài miệng lại nói những lời ghét bỏ.
“Được rồi, được rồi! Sản phẩm dưỡng da của mẹ quý giá lắm đấy, là đồ chồng mẹ tự tay làm. Con có thể giữ lý trí một chút, đừng hôn nữa được không…”
“Không dừng đâu, hôn càng ngày càng mạnh luôn! Mẹ nuôi, con nhất định sẽ tốt lên từng ngày!”
Hứa Minh Tâm nhảy nhót hoan hô như một đứa trẻ vài ba tuổi.
Cuối cùng Thẩm Thanh cũng không thể nhịn được, khóe miệng cong cong tạo thành nụ cười nhạt.
“Ừ, chắc chắn con sẽ làm được.”
Thẩm Thanh ăn bữa sáng xong, lần này bà không còn khống chế lượng calories nạp vào người nữa, nhanh chóng ăn hết hơn phân nửa những thứ đang bày ra trước mặt bình. Bà ấy tao nhã lau miệng, nói: “Hôm nay mẹ phải đến chỗ ban tổ chức để tham gia diễn tập, tạm thời con không cần phải đến. Tới lúc đó con hãy làm nhân viên hỗ trợ cho mẹ, vào hội trường trước đi. Sau khi kết thúc mẹ sẽ giới thiệu con với cánh phóng viên, sau đó tham gia vào buổi tiệc bên ban tổ chức cử hành. Có việc gì thì gọi điện thoại cho mẹ, nói đi nói lại thì con cũng không quen với nơi này, mẹ sẽ để tài xế lại cho con, hôm nay nghỉ, con ra ngoài chơi đi.”
“Có thật không ạ?” . Truyện Full
“Mấy ngày nay học cũng kha khá rồi, mẹ cực kì hài lòng nên đây là phần thưởng!”
Nghe được hai chữ phần thưởng, Hứa Minh Tâm có cảm giác mình vừa mới thi đỗ mười điểm tròn và thầy cô giáo tặng cho một viên kẹo ngọt.
Sau khi Thẩm Thanh đi thì Hứa Minh Tâm cũng nhịn không được muốn ra ngoài đi dạo.
Cô không hề báo trước với Cố Gia Huy vì muốn tới tập đoàn HOAN để cho anh một bất ngờ.
Chắc chắn anh đang ở cùng với chị Thanh Vân!
Cô bảo lái xe về đi, một mình cô đi là được.
Tuy là thành phố này cực kì xa lạ nhưng cô có thể giao tiếp trao đổi bình thường với người nước ngoài, cũng đã tra google đường đi rồi.
Một người sống lớn đến từng tuổi này rồi, chắc chắn sẽ không đi lạc mất đâu mà.
Hứa Minh Tâm mang theo món mình vừa làm được, hào hứng thích thú đi tới đó. Mấy ngày nay London cứ có tuyến rơi mãi, mặt đất là tuyết trắng dài thật dày, không ngờ vừa mới xuống lâu cô đã nhìn thấy một em gái cũng tầm tầm tuổi mình, ngồi trên một chiếc xe lăn và đang bị người ta bắt nạt!
Danh Sách Chương: