Trước kia Bạch Thư Hân đều nhanh chóng trà lời, nhưng lần này, sau vài cuộc gọi, bên kia mới nhắc máy.
“Thư Hân, em đang làm gì? Sao lâu như vậy em không trả lời cuộc gọi của anh?”
“Tối nay em đi chơi với bạn bè, uống một chút rượu rồi ngủ một giấc đến giờ”
“Uống rượu? Nam hay nữ “Cả nam và nữ, đều là đồng nghiệp thời. Thái độ của cô ấy có chút nóng này.
Ôn Mạc Ngôn cũng biết Bạch Thư Hân không thích loại người như thế này, cái gì cũng muốn quan cả, có chút hạn chế sự tự do của cô ấy.
“Được, được rồi, em sẽ không nói chuyện với anh nữa. Em rất mệt, muốn nghỉ ngơi. Em đã đi làm hai ngày liên tiếp không nghĩ rồi
Bạch Thư Hân vội vàng nói, không kịp chờ đợi muốn tắt điện thoại,
Nhưng Ôn Mạc Ngôn vẫn còn nhiều điều muốn nói với cô ấy.
“Anh có thể… nói chuyện với em được không?”
“Anh định nói gì? Em rất mệt, bên này cũng đã muộn rồi. Ngày mai nói chuyện đi, em đi ngủ đây.”
“Được rồi, vậy em đi ngủ sớm đi, ngủ ngon mơ đẹp.”
Ôn Mạc Ngôn bất đắc dĩ nói.
Ngay khi Bạch Thư Hân định dập máy, giọng nói khàn khàn trầm thấp của Ôn Mạc Ngôn truyền đến bên tại cô ấy.
“Thư Hân, anh yêu em”
Những lời này khiến cho Bạch Thư Hân giặt minh, thân thể khẽ run run.
Ngón tay cứng đờ, cúp điện thoại, nhìn vào màn hình den kịt, không biết đây là cảm giác gì.
Trước đó, Ôn Thanh Vân đã gọi điện cho cô ấy.
“Người đàn ông trước hết phải có trách nhiệm với gia đình rồi mới có trách nhiệm với người yêu. Ngày nay, tình yêu và tình cảm gia đình không thể song song, em cũng biết cái nào quan trọng hơn.
“Ôn Mạc Ngôn đã chọn gia đình, có chút tiếc nuối đối với em. Em là ánh trăng sáng tốt đẹp nhất trong lòng thằng bé. Nếu lựa chọn em, nó sẽ sống trong đau đớn cả đời, sẽ hận chính bản thân mình.”
“Em cũng không muốn thắng bé sau này phải hối hận đúng không?”
“Cho nên, coi như chị cầu xin em, giúp Ôn Mạc Ngôn một chút, chủ động chia tay, để cho nó hoàn toàn hết hi vọng”
Những lời này văng vẳng bên tai, như gai nhọn chi chít, mãnh liệt đâm vào trái tim cô ấy, đau đến khó thở.
Thực chất, Bạch Thư Hân không đi uống rượu với bạn bè, mà là khi biết được tin này, sau khi lựa chọn xong, cô ấy xuống siêu thị dưới tầng mua bia.
Một mình uống trong bóng tối. Bạch Thư Hân muốn say, nhưng càng uống có ảy càng tỉnh táo.
Cô ấy nằm trên giường với đôi mắt ẩm ướt và nước mắt lặng lẽ rơi.
Cô ấy đau đớn nhắm mắt lại, cuộn mình dưới chăn.
Hóa ra từ bỏ Ôn Mạc Ngôn còn đau đớn hơn quyết định từ bỏ Lệ Nghiêm.
Chẳng lẽ cả đời này cô ấy đều không có được hạnh phúc sao?
Ôn Mạc Ngôn mấy ngày nay bị chuyện của Biellmann làm cho đau đầu, tâm trạng không tốt, nhưng Hứa Minh Tâm chưa bao giờ thấy anh ta gọi l Bạch Thư Hân để phàn nàn.
Danh Sách Chương: