Hứa Minh Tâm bất lực nhìn Cố Gia Huy, làm mất thể diện thật sự không đẹp đẽ gì.
Cố Gia Huy vội vàng bước tới, ôm cô từ trên giường đứng lên.
“Anh…Gia Huy, sao anh lại ở đây?”
Ngô Ưu đột nhiên trở nên bối rối và hoảng loạn, cô ta sợ anh sẽ nhìn thấy hành động như những người đàn bà chanh chua của mình vừa rồi.
Chú ba Cố, hiện giờ tôi nên làm gì mới được?”
“Chúng ta đi ra ngoài ở. Có nhiều khách sạn như vậy nhất định có thể tìm được một cái. Ngày mai lên núi thắp hương xong rồi chúng ta sẽ trở về ngay lập tức.”
“AnhGia Huy, cô ta nói dối anh đó, cô ta chỉ muốn cố tình tiếp cận anh thôi…”
Ngô Ưu còn chưa kịp nói xong đã bị anh không chút khách sáo cắt ngang. . Truyện Full
“Nhìn tôi ngu ngốc như thế sao? Nên mới cần cô nói cho tôi chuyện này?”
Khi Ngô Ưu nghe thấy điều này thì trái tim không khỏi run lên.
Đúng vậy, đến cô ta còn có thể phát hiện ra Hứa Minh Tâm hoàn toàn không đến đây để thắp hương vậy thì Cố Gia Huy thông minh như vậy sao có thể không biết chứ?
Nếu như anh đã biết điều đó vậy tại sao lại không ngăn cản mà còn quan tâm đến cô ta như vậy?
Chẳng lẽ hai người bọn họ…
Ngô Ưu kinh ngạc nhìn bọn họ, có lẽ nào thực sự bọn họ đều có tình cảm với nhau hay sao, vì thế nên Cố Gia Huy mới ngầm thừa nhận đồng ý cho Hứa Minh Tâm đi theo.
Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này liền cảm thấy rất buồn cười.
Tại sao lại biến thành chính mình theo đuổi Cố Gia Huy sau đó Cố Gia Huy vừa hay cũng nhìn trúng mình rồi?
Cố Gia Huy hoàn toàn không để ý đến Ngô Ưu, anh chỉ chú tâm vào chuyện bế cô lên và xách vali ra ngoài.
Chú Ngô và thím Ngô hoảng hốt chạy ra ngoài nhưng cũng không thể ngăn anh lại được, Cố Gia Huy để lại tiền sinh hoạt và tiền phòng mấy ngày hôm nay rồi bỏ đi không thèm ngoảnh lại. Thím Ngô hung hăng tát Ngô Ưu một cái: “Con làm gì vậy, mẹ đã nói là đừng làm bừa rồi mà, sao con lại đuổi người ta đi? Anh trai của con sau này vẫn phải dựa vào Cố Gia Huy để sống đấy!”
“Anh cả, anh cả, mẹ chỉ biết đến anh cả thôi, tại sao từ trước đến nay mẹ không nghĩ cho con? Mẹ không quan tâm đến hạnh phúc cả đời của con gái sao?”
“Mẹ thấy con đúng là suy nghĩ quá viển vông rồi, con là như thế nào mà muốn gả vào gia đình giàu có chứ? Cút vào trong nhà cho mẹ, ngày mai cùng mẹ đi xin lỗi người ta, thật là càng ngày càng không biết phép tắc.”
Thím Ngô tức giận nói rồi xoay người rời đi.
Ngô Ưu tức phát khóc, cô siết chặt nắm đấm của mình, cô ta không cam tâm.
Cô ta nhất định có thể trèo lên cao thành công, dù sao thì cũng đã có người đó giúp đỡ mình, tuyệt đối không thể sai sót nhầm lẫn gì nữa!
Hứa Minh Tâm ngồi trên vali, trên tay cầm một gói đồ ăn vặt, vừa đi vừa ăn.
Còn Cố Gia Huy đang nhẫn nhục chịu khó đeo cặp sách của cô, bên trong đều là đặc sản vùng miền ở đây, ngoài ra trên tay còn đang xách một túi đồ ăn vặt giúp cô nữa.
“Chú ba Cố… sao anh lại đi ra ngoài? Buổi tối như này chúng ta đi đâu tìm chỗ ở đây? Hiện giờ đang là kỳ nghỉ lễ nên số lượng người đến đây chơi có nhiều đi.”
“Rồi sẽ tìm được thôi, không phải em nói là suýt chút nữa đã cùng anh đi thuê phòng rồi hay sao? Bây giờ được như ý muốn rồi đó.”
Danh Sách Chương: