Để cho tay kia của anh chồng vào bắn rửa mặt, nếu không với sức lực của cô thực sự là quá khó.
Thật vật và mới đứng lên được, tiếp theo là cởi quản.
Hứa Minh Tâm duỗi bàn tay nhỏ bé ra, anh lại nói: “Để tự anh làm đi.”
“Thẹn thùng cái gì, cũng không phải là chưa từng thấy.”
Căn bản là cô không cho, trực tiếp nói ra, sao đó liền kéo quần anh xuống.
Cố Gia Huy cảm thấy một đời huy hoàng của mình đều bị hủy trong tay cô bé này rồi.
Anh cười khổ; “Hứa Minh Tâm, anh lại có một lý do không thể không cưới em rồi.”
“Lý do gì?”
“Em biết quá nhiều, nếu để em rời đi nói không chừng em lại phá hủy mất thanh danh của anh. Vì thế để an toàn, anh muốn buộc chặt em ở bên người mới có thể an tâm.”
Hứa Minh Tâm vừa nghe nói thể liên về một cải vào mông anh.
Vừa rồi Cố Gia Huy vẫn đang cười khỏe miệng khẽ nhếch lên,
Nhưng giờ phút này nụ cười trên khuôn mặt cứng lại, sắc mặt trở nên kỳ lạ. “Hừa Minh Tâm.” Thanh âm trầm thấp, khăn khăn, mang theo vẻ tức giận.
“Làm gì, em chỉ thử xúc cảm thôi, rất tốt…” Cô tất thêm hai cái: “Cố Gia Huy, anh làm như thế nào mà da dẻ đàn hồi tốt như vậy?”
“Hứa Minh Tâm… tốt nhất là em nên nhanh chóng dừng tay lại, nếu không sau này sẽ hối hận!”
“Em mà sợ anh sao? Ngoan nào, em giúp anh đi vệ sinh. Lần sau em còn muốn đánh anh!”
“Em…”
Cố Gia Huy ôm trần, bắp thịt ở thái dương giật giật, cục kỳ đau đớn.
Cô gái này… thật sự càng ngày càng tự phụ, thậm chí còn… dám đánh anh
Việc đi vệ sinh rất khó khăn, một lúc sau cô đã mệt đến nỗi đồ đầy mồ hôi, nhưng cũng xem như là đã thành thạo hơn rất nhiều, lần sau sẽ làm dễ dàng hơn.
Cô ngồi xuống thở hổn hển nói: “Xem ra em phải tập thể dục rồi, phải làm cho cánh tay của mình khỏe hơn thì mới có thể đỡ được hết người anh.”
Cố Gia Huy không nói gì, vẻ mặt vẫn còn ngượng ngùng.
Cô nghiêng đầu nói: “Tức giận rồi?”
“Ừ, đang nghĩ cách trừng phạt em.”
“Bây giờ anh đừng nghĩ nhiều như vậy, em sẽ che chờ cho anh!”
“phải không?”
Anh hơi nheo mắt, nhìn chẳm chằm vào khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay của cô, thật muốn đặt cô xuống dưới thân ả dạy dỗ tử tế một phen.
Rõ ràng cô là một con hổ giấy, thế mà còn dám động vào anh! “Mau uống sữa đi, chúng ta nên đi ngủ rồi.”
Cố Gia Huy nghe lời uống sữa, sau đó được cô đỡ lên giường.
Hứa Minh Tâm khéo léo chui vào trong lòng anh gối lên cánh tay anh, ôm chặt eo anh, đến lúc này cô mới cảm thấy an toàn hơn một chút.
Trái tim anh lập tức dịu đi, mặc dù ngoài mặt cô tô ra không có việc gì nhưng áp lực tâm lý của cô chắc chán còn lớn hơn bản thân mình. Cô tự trách, cảm thấy có lỗi và muốn chăm sóc anh thật tốt.
Cô gái ngốc, sao cứ phải sống mệt mỏi như vậy, những việc này phải do đàn ông gánh vác.
Danh Sách Chương: