“Vậy anh chú ý an toàn, chăm sóc Minh Diệp thật tốt. Phó Minh Tước cười, gật đầu xoay người rời đi.
Nhưng không ngờ vừa mới xoay người đi, lại đột nhiên quay lại, bước đến ôm chặt lấy Minh Tâm.
Cô hoảng sợ, còn chưa kịp có phản ứng cho nên đã quên mất phải đẩy anh ra. Anh vuốt ve đầu cô, dịu dàng nói: “Chờ anh, một nhà chúng ta đoàn tụ.
Giọng nói trầm thấp khàn khàn, chạm nhẹ vào lòng cô. Hứa Minh Tâm nghi ngờ mình đã nghe lầm. Cái gì mà “một nhà chúng ta đoàn tụ “Anh có ý gì? “Không có gì, hẹn gặp lại.
Anh nhanh chóng buông cô ra, không làm động tác gì nữa, xoay người rời đi.
Lúc đến cửa, dường như phát hiện ra điều gì, anh ngoảnh đầu nhìn lại.
Cách một khoảng không, bốn mắt chạm vào nhau. Anh nhìn thấy Cố Gia Huy đứng trên cầu thang, anh khẽ nhếch miệng, thản nhiên thu hồi ánh mắt rồi quay đi.
Hứa Minh Tâm cũng phát hiện Cố Gia Huy đến đây, trong lòng khẽ run lên, sẽ không có hiểu lầm chứ.
“Chú ba Cổ?”
“Anh ta chính là Phó Minh Tước?” Cố Gia Huy nói nhỏ, không chút cảm xúc.
Đàn ông thì hiểu đàn ông.
Anh luôn cảm thấy Phó Minh Tước cho anh cảm giác rất quen thuộc, như đã từng quen biết nhau. Hơn nữa mối nguy hiểm tiềm tàng khiến anh cảm nhận được nguy cơ.
“Ừ, vừa rồi… Em cũng không biết tại sao anh ta đột nhiên phát quay sang ôm em. Bình thường bọn em rất quy
Cô cố gắng giải thích, nhưng cảm thấy có giải thích thể nào cũng không thể giải thích rõ ràng được.
Lúc cô đang mong sao cả người mình đều biến thành miệng thì Cố Gia Huy nhàn nhạt nói: sao, anh nhìn thấy hết rồi, là tên kia chủ động ôm em, em không có đáp lại, không cần căng thẳng. Quả thực bụng dạ anh rất hẹp nhưng cho dù có khó chịu thì anh cũng sẽ tự mình kiềm lai.”
“Thật à?” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Nếu không thì thế nào, vì chút chuyện nhỏ này mà cãi nhau với em, đưa ra ba điều quy ước với em, cưỡng chế tự do kết bạn của em sao?
Cố Gia Huy bất lực nói.
“Hình như anh còn chưa chính thức chào hỏi với Phó Minh Tước, thực ra anh ta cũng rất được.” vài người chỉ là bề ngoài thể hiện thế thôi, đừng dễ tin người khác như thế, cuối cùng người chịu thiệt thòi lại là mình. Anh ta rất nguy hiểm, phải cẩn thận.
“Biết rồi. Chẳng phải anh mệt nên nghỉ ngơi à? Sao lại tỉnh rồi?”
Cô chuyển đề tài.
“Công ty có chút chuyện gấp, vì vậy anh dậy để xử lý một chút.”
“Đúng là người bận rộn mà, em đói, muốn ăn tối rồi.”
“Để anh vào bếp làm cho em.”
Cố Gia Huy cưng chiều nói, bước tới nằm tay cô, kéo cô vào lòng. Anh nhẹ nhàng ôm cô, khuôn ngực như được lấp đầy.
Ngày hôm sau, Ôn Thanh Vân đưa Cổ Cổ về.
Cô cùng với Cố Gia Huy và ông cụ cùng đến sân bay đón bọn họ.
Ông cụ chưa từng gặp cô con dâu này, nhưng lại vô cùng cảm kích vì cô ấy đã sinh cho nhà họ Cổ một bé gái.
Danh Sách Chương: