Hứa Minh Tâm không dám gọi điện thoại cho Cố Gia Huy, chỉ dám gửi tin nhắn cho anh.
“Đừng để bộ phận PR xử lý chuyện này, về nhà em sẽ giải thích với anh.”
“Tốt nhất là em cho anh một lời giải thích khiến anh hài lòng, nếu không anh sẽ mua xe lăn cho em”
Cô vừa mới gửi tin nhắn đi, không ngờ Cố Gia Huy đã lập tức trả lời lại.
Cách màn hình, cô cũng có thể cảm nhận được Cố Gia Huy đang tức giận đánh chữ Thật…Thật đáng sợ, đây là ý muốn đánh gãy chân của cô sao?
Có cần phải ác như vậy không?
Cô không dám trả lời lại, cảm thấy di động là mộtquả bom, dường như Cố Gia Huy sẽ từ đầu bên kia điện thoại bỏ ra bất cứ lúc nào.
Sáu giờ tan học, xe của Cố Gia Huy không có gi bat ngo dung o nga tu duong.
Hứa Minh Tâm u ám lên xe, bầu không khí trong xe rất áp lực, vách ngăn trước và sau xe đã được mở ra.
Khi cô lên xe, Khương Tuấn còn nhìn cô một cái, một cái liếc mắt kia trông giống như là đồng tình.
Cố Gia Huy ngồi ở bên cạnh cô, khuôn mặt âm trầm đáng sợ, anh tuấn có thêm phần u ám.
Hàm dưới mím chặt, đôi môi mỏng nở một nụ cười lạnh.
Ánh mắt âm u lạnh lẽo kia dừng ở trên người cô, khiến cô mềm nhũn hai chân.
Cô run run rẩy rầy, nói: “Chào…chào buổi tối, chủ ba Cổ”
“Anh rất không ổn”
Cố Gia Huy lạnh giọng nói, không chút giấu giếm nào.
“Anh nghe em giải thích, chuyện không phải như anh nghĩ Viên Hoài Nam muốn rời khỏi công ty truyền thông Thiên Hòa, anh ta và công ty truyền thông Thiên Hỏa ký hợp đồng, trong mười năm debut không đượccó tại tiếng, nếu có người lăng xê phải lập tức làm sáng tỏ, nếu vi phạm hợp đồng, thì phải bồi thường một số tiền kếch xù “Anh ta đã tích cóp đủ tiền vi phạm hợp đồng rồi, sợ sau khi mình rời khỏi công ty truyền thông Thiên Hòa, danh tiếng sẽ chìm xuống, bị xuống khỏi vị trí tuyến một. Cho nên…cho nên mới nghĩ đến việc nhớ em giúp đỡ, vậy thì sau này anh ta có thể phát triển tốt hơn, dù sao sau lưng em cũng có nhà họ Ngôn. Anh nói đúng không?”
Hứa Minh Tâm nhanh chóng nói, cẩn thận nhìn “Hôm nay ăn bò bít tết ngon không?”
“Hà?”
Sao đột nhiên lại hỏi câu này?
“Ăn ngon? Bò bít tết kia tươi ngon nhiều nước, ăn ngon ghê gớm.
“Anh ta cắt không tồi, đút cũng không tệ phải không?”
Vì sao phía sau lại là cái vực sâu thăm thẳm vậy?
“Chủ ba Cổ, em cảm thấy hình thức tư duy này của anh có chút vấn đất Anh không thể nói như vậy!
“Bò bít tết kia không ngon sao?” Anh dù bận vẫn ung dung hỏi thăm, giong điều lạnh bằng bằng.
“Bò bít tết bò bít tết ăn ngon, nhưng không có liên quan lắm tới Viện Hoài Nam “Chẳng lẽ không phải anh ta cắt, anh ta đút cho sao? Anh ta còn cầm tay em nữa, phải không?”
“Chú ba Cổ, em sai rồi, bò bít tết kia ăn không ngon một chút nào, hu hu.
Hứa Minh Tâm chỉ thiếu chút nữa là quỳ xuống đất xin tha.
“Ăn không ngon? Ăn không ngon mà ăn tới nửa tiếng đồng hồ?”
Anh tiếp tục lạnh lùng nói, lời nói không hề có ý tốt.
Danh Sách Chương: