Chết tiệt, đúng là cả hai người họ cùng một phe, chờ mình cần câu đây mà!
Hứa Minh Tâm còn chưa kịp mắng đã bị Cố Gia Huy ôm vào lòng, bị đôi môi mỏng kia mặc sức tàn phá.
Cũng may hoàn cảnh của nhà hàng này rất tốt, ghế dài cũng rất rộng, tầm nhìn hai bên đều bị ngăn cách, không cần lo lắng bị người khác nhìn thấy.
Mười phút thời gian lâu như vậy, cứ mãi hôn như thế thì không thấy lúng túng sao?
Cô còn chưa kịp suy nghĩ về vấn đề nhân sinh này thì đã dần cảm phục kỹ năng hôn tuyệt vời của Cố Gia Huy.
Triền miên không dứt… Làm cô không có một chút ý niệm phản kháng, cô chỉ muốn càng ngày càng lún sâu hơn. Cô cứ tưởng mười phút là rất lâu nhưng hóa ra khi cả hai vì tình cảm mà quên đi tất cả thì mười phút này chẳng là gì cả.
Lúc người phục vụ nhắc cô đã hết giờ, cô mới phản ứng lại, vội vàng lùi ra xa, hai má đỏ bừng.
Cô ấy đưa ảnh chụp cho Cố Gia Huy xem, Cố Gia Huy rất hài lòng, còn cho tiền boa.
“Anh giữ cái này làm gì? Không biết xấu hổ sao?”
“Anh thích, thích được làm chuyện thân mật với em, anh cũng hi vọng có kỉ niệm.”
“Làm gì có người kỉ niệm như thế này?”
“Anh định in ra bỏ vào ví. Trong ví thiếu ảnh của em, cái này rất vừa ý anh.”
“Lỡ ai đó nhìn thấy ví của anh, nhìn thấy chúng ta… chúng ta đang hôn nhau… cũng không tốt låm.”
“Sao lại không tốt, anh hôn vợ sắp cưới của anh, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa.” Cố Gia Huy cười khẽ nói.
Hứa Minh Tâm khóc không ra nước mắt, về sau sẽ không bao giờ… dễ dàng bị lừa như vậy nữa.
Thời gian cứ trôi qua từng ngày.
Cái thai trong bụng Thẩm Thanh đã được hơn bốn tháng, bụng dưới đã hơi lộ rõ.
Hứa Minh Tâm nhìn bụng bà ấy càng ngày càng lớn từng chút một, có một loại cảm giác dưa chín đến ngày hái quả.
Cái lạnh đầu xuân chậm rãi qua đi, thời tiết cùng càng lúc càng tốt hơn, Thẩm Thanh thường xuyên ra ngoài đi dạo.
Ban đầu Ngôn Dương còn cử người bảo vệ bà ấy, nhưng dần dần người cũng ngày càng ít đi.
Sau đó Hứa Minh Tâm mới biết Ảnh Họa Bì luôn âm thầm bảo vệ bà ấy, vì thế cô cũng không lo lắng nữa.
Bụng càng ngày càng lớn, Thẩm Thanh lại thấy không vui lên được, ngược lại tâm trạng lại rất nặng nề.
Hứa Minh Tâm biết bà ấy đang lo lắng Ngôn Minh Hi sẽ quay trở lại.
Ở Đà Nẵng, bà ấy tin rằng Ngôn Minh Hi sẽ không càn rỡ như vậy.
Những ngày gần đây, Thẩm Thanh nhận được một lời mời từ đài truyền hình, họ muốn viết bài về phụ nữ đang mang thai.
Vì là lời mời của một người bạn cũ nên bà ấy ngại từ chối, cũng đã nợ ân tình của người ta. Sau khi thương lượng với Ngôn Dương, ông ấy quyết định đi cùng bà.
Ngôn Dương sợ mình chăm sóc không chu đảo nên cũng đưa Hứa Minh Tâm theo để cô cầm túi xách.
Đến đài truyền hình, Hứa Minh Tâm đi vào nhà vệ sinh trước. Bọn họ vừa mới xuống xe bảo mẫu, Ngôn Dương đã cầm lấy tay Thẩm Thanh, nhắc nhở bà xuống xe cẩn thận.
Thẩm Thanh lại rất thản nhiên nói: “Một tháng gần đây, tại sao lần nào em ra ngoài anh cũng để Hứa Minh Tâm đi với em?”
Danh Sách Chương: