Cả nhà lo lắng đợi hơn nửa ngày, cuối cùng Ôn Mạc Ngôn mới trở về, cầm theo một hợp đồng gia hạn quay lại
Bellmann đồng ý cho giao hàng chậm một tháng, như vậy đẩy nhanh tốc độ sẽ vừa kịp lúc, hơn nữa cũng không cần bồi thường gấp tiền vi phạm hợp đồng.
Lúc Ôn Thanh Vân nhìn thấy hợp đồng kia đã vô cùng khiếp sợ: “Làm sao em làm được vậy?”
“Em và con gái thứ hai Christie nhà Biellmann có quen biết “Cái gì?”
“Chẳng phải cô ta thích em sao? Hơi lợi dụng một chút, nói vài lời khen thì cô gái nào cũng sẽ dễ dàng mắc câu mà thôi.”
“Vậy em muốn đính hôn luôn sao?”
“Không, lừa gạt cô ta chút mà thôi, cần gì phải tích cực như vậy chứ?”
Khóe miệng Ôn Mạc Ngôn khẽ cong lên, lúc nói vài lời tình cảm thì đáy mắt đều tràn ngập vẻ khinh thường.
Giống như trong mắt anh ta, những thứ tình cảm, hôn nhân không hề đáng giá một đồng vậy,
Ôn Thanh Vân ngây người như phỗng nhìn ôn Mặc Ngân, hiện tại anh ta hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ dịu dàng ấm áp trước kia,
Bây giờ… cả người đều tràn đầy dã tính, dữ tợn giống như yêu ma vậy.
Ôn Mạc Ngôn đã thay đổi, hoàn toàn thay đổi rồi, còn đáng sợ hơn việc có nhân cách thứ hai nữa.
“Chị, em mệt rồi, err lên lầu nghỉ ngơi đây.”
Ôn Thanh Vân ngạc nhiên nhìn bóng lưng rời đi của anh ta, trong lòng không biết dâng lên cảm xúc gì.
Cô ấy thật sự đã tự tay giết chết em trai ruột của mình rồi, bây giờ người trước mặt cứ như một người hoàn toàn xa lạ vậy, không hề có một chút cảm giác quen thuộc nào cả.
Cô ấy nhìn vào hợp đồng, đôi mắt hiện lên chút phức tạp.
“Thanh Vân, tôi đã giải quyết xong phiền phức của chị rồi, tôi nghĩ tôi cũng không cần ở đây lâu thêm nữa. Tôi đã đặt khách sạn, định sẽ đưa Minh Tâm đi chơi hai ngày rồi về, cô ấy còn phải đi học nữa.”
“Không ở đây sao?”
“phát sinh quá nhiều chuyện rồi, nhà họ Ôn cũng phải cần thời gian điều chỉnh lại. Dù sao đây cũng là chuyện nhà của mọi người, dường như tôi cũng không có tư cách nhúng tay vào, hy vong… chị sẽ không hỏi Ôn Thanh Vân nghe vậy thì hơi cứng họng, biết anh vẫn canh cánh trong lòng chuyện trước kia.
Thế nhưng cô ấy không có lựa chọn, vì đại cuộc nên đành phải như vậy.
Tình cảm có thể buông tha, mất rồi tìm lại được.
Còn sự nghiệp thì một khi thất bại sẽ không thể trở mình được nữa.
Tư tưởng của cô ấy và Cố Gia Huy luôn đi ngược nhau.
Cố Gia Huy rời khỏi nhà họ Ôn, dọn vào khách sạn ở.
Hứa Minh Tâm nghe không hiểu cuộc đối thoại của hai người họ, thế nhưng cũng có thể ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc. Cố Gia Huy luôn luôn kính trong chị Thanh Vân, làm sao hai người họ lại phát sinh mâu thuẫn chứ
“Anh và… chị Thanh Vân gây nhau sao?”
Danh Sách Chương: