Nhưng mà nếu nó xảy ra ở trên người anh, thì không hẳn là như vậy. Anh và tôi đều là quân nhân, chỉ là đôi tay của tôi giỏi cầm dao phẫu thuật, còn anh là một tay bắn tỉa có tiếng, nếu anh không thể bản súng, thì anh sẽ như thế nào?”
“Lệ Nghiêm, anh thắng rồi!”
Lý Hoàng Pháp mỉm cười bất lực, thừa nhận rằng bản thân đã bị anh ta thuyết phục.
Một người đàn ông, sự nghiệp đáng tự hào đã không còn, bị coi là người tàn tật.
Cho dù khi người phụ nữ yêu thương nhiều lần nhấn mạnh răng cô ấy sẽ không ghét bỏ anh ta, sẵn sàng dành phần đời còn lại cho anh ta, nhưng mà trong mắt đàn ông bản thân chỉ là một phế vật phiền toái, không xứng đáng để ở bên ạnh cô ấy.
Cố Yên hồn bay phách lạc trở về nhà, vừa nhìn thấy Hứa Minh Tâm liền bật khóc.
Hứa Minh Tâm bị dọa cho sợ hãi, vội vàng an ủi: “Làm sao vậy? Có phải là phẫu thuật quá mệt không? Người không thể cứu được, bị bác sĩ Doanh răn dạy và quở mắng rồi sao?”
“Anh ta thật sự là đang lừa dối tôi, anh ta rõ ràng vẫn còn yêu tôi mà”
“Đây… cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Bí mật quân sự, Cố Yên tóm lược lại, không có nói chỉ tiết quá nhiều Cô ấy chỉ nói rằng Lệ Nghiêm vẫn còn yêu cô ấy, nhưng anh ta không muốn ở bên cô ấy, vì nhiều lý do khác nhau.
Đến nước này thì cô ấy đã bó tay rồi, bọn họ có duyên mà không có phận, lần này thật sự kết thúc rồi.
Một khi Lệ Nghiêm đã quyết định điều gì, thì không ai có thể thay đổi được nữa.
Hứa Minh Tâm nghe thấy điều này, cô cũng cảm thấy rất đau lòng, nhưng mà cô cũng không biết phải làm như thế nào.
Cô bây giờ rất muốn gọi điện thoại cho Bạch Thư Hân, cô ấy ranh ma quỷ quái và có rất nhiều mưu mô, nhất định sẽ có cách đúng bệnh mà hốt thuốc.
Nhưng cô ấy không có ở đây, vậy thì Cô chợt nghĩ đến Kỷ Hồng Thanh, cô ấy cũng rất thông minh mà!
Hứa Minh Tâm nhanh chóng gọi cho Kỷ Hồng Thanh, và hỏi cô ấy phải làm thế nào.
Nghe xong, Kỷ Hồng Thanh thở dài nói “Theo tôi, đây đơn giản là một gia đình kiên cường. Cách giải quyết của trai thẳng và gái thẳng thực sự rất cảm động lòng người. Mấy người đó sẽ không nhiều mưu mẹo, mà ít đi sự chân thành đâu? Không có việc gì thì không cần lấy đá chọi với đá làm gì?”
Cố Yên nghe được lời này, liền giật lấy điện thoại, nói bằng một âm thanh nghẹn ngào: “Tôi… Tôi rất thẳng sao?”
“Đại tiểu thư của tôi ơi, cậu chẳng lẽ còn chưa đủ thẳng sao? Nếu người ta muốn hồi tâm chuyến ý, thì sớm đã về bên cạnh cậu rồi, cậu chạy tới trước mặt người ta làm ầm ï thì có tác dụng gì cơ chứ?”
“Lời của cậu nói… hình như có chút có lý”
“Tĩnh hình hiện tại của cậu rất không linh hoạt, tôi cũng không biết giúp cậu như thế nào, hiện tại hoặc là anh ta chết, hoặc là cậu nếu không… không còn đường sống nào thậm chí ngay cả cô ấy còn cảm thấy nan giải, điều đó chứng tỏ vấn đề này quả thực rất khó giải quyết, Lệ Nghiêm luôn ở bệnh viện quân khu cùng với Helen, đột nhiên ở ngoài cửa phòng bệnh có tiếng gõ cửa cấp bách truyền đến.
Không đợi anh ta mở cửa, Lý Hoàng Pháp đã tông cửa bước vào với vẻ mặt đầy sự lo lắng.
“Ngọc Vy đã xảy ra chuyện rồi!”
Trong tay anh ta cầm một chiếc máy tính bảng, trên đó vẫn đang phát tin tức lúc này.
Danh Sách Chương: