Thời điểm « Cửu Châu Thế Giới » vừa Open Server, người chơi đối với bốn chức nghiệp đều có ưu ái, số lượng người chơi chọn ma tu cùng yêu tu là nhiều nhất, cả hai chức nghiệp này tổng hợp chiếm lấy trọn vẹn 70% số lượng người chơi.
Đạo tu thì hơn 20%, phật tu thì chưa tới 10%.
Quản trị viên trên diễn đàn có đăng một bài post nói riêng về việc này, đa số các người chơi đều giống nhau, trong thế giới thực tế mọi người đều là đứa trẻ ngoan, tuân thủ luật pháp, cả người lẫn vật đều vô hại, cho nên dự tính ở bên trong thế giới giả tưởng phải nổi loạn một lần mới được.
Còn về bộ mặt thật, hiểu thì cũng hiểu, không hiểu cũng đừng hỏi, hỏi cũng chính là cái gì tiên nữ đều đã chán ngán rồi, ma nữ cùng yêu nữ mới là xu thế phát triểu bây giờ.
Vô cũng chân thật, không tiện làm rõ, bởi vậy liền giấu đi, cũng không hề có ý xấu.
Về phần phật tu…
Thôi thì không cần đề cập tới, thua ngay ở chỗ vô cùng đúng đắn.
Các người chơi có thể vào thời điểm sáng lập tài khoản, lựa chọn khuynh hướng chức nghiệp chính cho mình, sau đó được chuyển tới các khu vục ở trên Thế Giới Cửu Châu, tìm được NPC hoàn thành ‘Khai Khiếu’ là có thể nhập môn.
Quá trình vô cùng đơn giản nhanh chóng, chỉ cần tìm được NPC dẫn đường, đều sẽ không ngoại lệ bày tỏ mình chính là một người có tư chất tu luyện vô cùng ‘Kinh tài tuyệt diễm’, lần đầu tiên liền có thể khai khiếu.
Lục Bắc không có lựa chọn nào khác, 3 bộ 12 cuốn đạo kinh tàng điển đã quyết định hắn chỉ có thể tu đạo tu rồi, là một khuôn mẫu NPC nên trong lòng hắn cũng không nắm chắc cho lắm, không rõ mình có tư chất tuyệt hảo hay không, có thể giống như người chơi chỉ cần một lần liền thành công hay không.
Nếu như là như vậy, thì mọi chuyện đều dễ nói, nếu như không phải, cái gì cũng đừng nghĩ nữa, về sau sẽ phải không ngừng nỗ lực cố gắng.
Da đầu hắn run lên mở ra quyển đạo thư thứ nhất, đọc thầm mỗi câu mỗi chữ lên, theo từng cái văn tự, một vài bức đồ án ập vào trong đầu, chỗ bụng dưới ngay lập tức cuộn lên một dòng nước ấm.
Có hy vọng!
“Lục sư đệ, nếu như cảm giác được linh khí trong cơ thể liên tục trùng kích, hai mạch dương duy, huyết khí sung túc…”
Bạch Cầm đứng ở một bên nhỏ giọng chỉ điểm, lại suy nghĩ Lục Bắc là một người mới, tám chín phần mười là nghe không hiểu, liền sửa lời nói: “Có cảm giác liền nói cho ta biết.”
Mặc dù nói như thế nhưng Bạch Cầm cũng không trông chờ gì Lục Bắc có thể một lần liền ‘Khai Khiếu’, nàng đã chuẩn bị tốt tâm lý là Lục Bắc phải trải qua nhiều lần mới thành công. Nàng nhận thấy, vị tiểu sư đệ này tính tình vô cùng nhanh nhẹn, tâm tư không đủ trầm ổn, không tĩnh tâm liền không đọc nổi đạo kinh, càng không phải nói là mượn nhờ say mê đạo kinh kích phát linh khí lắng đọng trong cơ thể.
Sở dĩ không có vạch trần, cũng là bởi vì cố ý để cho Lục Bắc trải qua mấy lần thất bại, mới có thể mãi giũa tốt tâm tính của hắn, tránh về sau bởi vì tâm tư lộn xộn của mình mà chịu phải thiệt thòi.
Chuyện này nàng đã từng có kinh nghiệm, lúc dạy bảo đệ tử nhà mình, nàng từng cứng rắn cho đối phương đọc đạo kinh cả 1 tháng.
Còn bên này, tốc độ đọc đạo kinh của Lục Bắc càng ngày càng nhanh, hình dung đọc nhanh như gió cũng không đúng nữa, linh khí chiếm giữ ở phần bụng dưới nhanh chóng biến thành dòng xoáy càng ngày di chuyển càng nhanh, sau khi bàng trướng tới mức không thể nào duy trì được nữa liền bắt đầu trung kích dương duy trì mạch, ngay tiếp theo chỗ kinh mạch dương duy liền có phản ứng.
Lục Bắc sắc mặt đỏ lên, lập tức đem đạo thư đóng lại nói: “Sư tỷ, ta có cảm giác rồi! Sắp tới rồi!”
“Cảm giác cái gì…Nhanh như vậy? !”
Bạch Cầm đầu tiên là sững sở, ngay lúc nàng cảm thấy không thể tưởng tượng được, Lục Bắc liền thể hiện ra tư chất tu luyện ‘Kinh tài tuyệt diễm’ đỉnh cấp của mình, âm dương giao thoa, khí huyết trong người tràn đầy sau đó tạo thành khí mạch ban đầu.
Bành!
Bên tai vang lên tiếng nổ vang, thân hình Lục Bắc run lên một cái, sau đó thở ra một ngụm trọc khí, ngiêng người giơ ngón tay cái lên với Bạch Cầm trước mắt.
“Bạch sư tỷ, may mắn không làm nhục mệnh.”
“Vậy mà thật sự cảm thấy…hắn…thật sự đã làm được…”
Bạch Cầm có thể xem thấu thật giả, lập tức kinh ngạc không thôi, một mặt là kinh ngạc với Lục Bắc, mặt khác là đối với Mạc Bất Tu ở trong hộp nhỏ.
Lúc trước, nàng thật sự cho rằng Mạc Bất Tu chọn Lục Bắc làm để tử chỉ là vì muốn Vũ Hoá Môn tiếp tục truyền thừa, bởi vì hắn đại nạn sắp tới, không có quá nhiều lựa chọn, cho nên ở trên đường cái tuỳ tiện chọn một người thuận mắt một chút.
“Lục sư đệ, ngươi làm…”
Bạch Cầm đang muốn ca ngợi vài câu, liên thấy khóe miệng Lục Bắc đang không nhịn được nhếch lên, theo bản năng nhớ tới tên đồ đệ ngốc có chút thiên phú liền dương dương tự đắc của mình, lập tức lạnh mặt lại nói: “Quá chậm, chính là khai khiếu liền hao phí lâu như vậy, nếu như Mạc sư thúc ở dưới cửu tuyền biết rõ tư chất của ngươi kém cỏi như vậy, liền chết không thể nhắm mắt.”