Ngôn từ chế nhạo của Hồ Nhị làm cho Hồ Tam thất hồn lạc phách, rõ ràng lúc trước y chỉ muốn tìm một người phụ tá đắc lực, chỉ cần không quá đần là được, làm sao lại biến thành đưa mình tới cửa làm tọa kỵ cho người ta lúc nào không hay rồi hả? Ánh mắt y tốt như vậy, y làm sao không biết? Trong lúc hoảng hốt thất thần, Hồ Tam thấy được một tia ánh sáng, là ánh nến mờ nhạt đến từ kho củi, cũng là kết cục cuối cùng. "Được rồi, đừng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.