Ngày hôm sau, Bạch Cầm vậy mà nuốt lời rồi, sáng sớm không có lập tức lên đường, mà là quyết định ở lại thêm một đêm.
Một đêm cuối cùng.
Lục Bắc không có hứng thú gì với chuyện bát quái này của hai vị sư tỷ, liền thử lấy cớ ra ngoài dạo chơi bốn phía để tăng thêm kiến thức, vừa thử xem có thể kiếm được nhiệm vụ nào để làm không, nhưng tiếc là bị Bạch Cầm quyết đoán bác bỏ, bắt hắn nhốt ở trong thư phòng.
Thế giới bên ngoài rất nguy hiểm a, vạn nhất bị đụng trúng đầu, làm ý thức của đỉnh cấp tu tiên bị đụng hư mất thì làm sao bây giờ?
Vẫn là thư phòng an toàn, nhìn nhiều sách hữu ích vô hại a!
Lục Bắc tự giác thấy mình ‘cánh chim bé nhỏ không thể vượt qua được đôi chân dài của sư tỷ’, liền thành thật đến thư phòng đọc sách, Vệ Mậu và Chu Nhan đều là người có tu vi, trong nhà rất có khả năng ẩn giấu thư tịch tuyệt thế a, lấy vận khí của hắn, không chừng có thể ở trên giá sách nhặt được một quyển.
Bí tịch tuyệt thế còn chưa nhặt được, nhưng một bộ đan thư liền làm hứng thú của Lục Bắc trỗi dậy, trên sách có hơn 10 loại điều chế đan dược cùng quá trình luyện chế đan dược, bên cạnh còn có hai loại bút tích khác nhau ghi xuống chú giải.
Lần này thì Lục Bắc đã có kinh nghiệm từ trước rồi, không thử khảo nghiệm tư chất của mình nữa, trực tiếp mở ra bảng giao diện cá nhân xem tin tức bên trong.
[ Ngươi tiếp xúc đan phương « Khải Linh đan », có muốn tiêu hao 10 {điểm kỹ năng} tiến hành học tập? ]
[ Ngươi tiếp xúc đan phương « Bổ Huyết Đan », có muốn tiêu hao 20 {điểm kỹ năng} tiến hành học tập? ]
[ Ngươi tiếp xúc đan phương « Uẩn Khí Đan », có muốn tiêu hao 20 {điểm kỹ năng} tiến hành học tập? ]
[ Ngươi tiếp xúc đan phương « Chỉ Huyết đan », có muốn...
...]
“Những đan phương này…”
Lục Bắc nhíu lông mày lại, mơ hồ nghĩ tới một loại khả năng trong đó: “Nếu như nhớ không lầm, chức vụ của Chu sư tỷ ở Đại Thắng quan là quản lý sổ sách của đan phòng, chức vụ mặc dù không lớn, nhưng béo bở lại rất lớn…Phi phi, phải là sẽ có rất nhiều mối quan hệ lớn nhỏ trên tay.”
Đằng sau truyền tới tiếng bước chân, Lục Bắc quay người nhìn lại, bất chợt gặp một ngươi nam tử trung niên mặc giáp nhẹ đi đến thư phòng.
Nước da như đồng cổ, eo lưng thẳng tắp, trong ngũ quan vẫn có thể thấy lờ mờ được vẻ tuấn tú khi còn trẻ tuổi.
Vệ Mậu.
Vệ Mậu là huyện uý của Đại Thắng quan, cũng là võ quan, chịu trách nhiệm quân sự của Đại Thắng quan.
Đại Thắng quan bởi vì có vị trí địa lý cùng với tính chất đặc thù của lịch sử, cho nên quân đội trú quân ở đây rất nhiều. Có thể ở nơi này đảm nhiệm chức huyện uý, thì có thể nghĩ tới việc thăng quan tiến chức sau này cũng chỉ trong tầm tay mà thôi.
“Lục sư đệ?”
“Đệ là Lục Bắc, huynh là sư tỷ phu?”
“Sư đệ trêu đùa rồi, gọi ta là sư huynh là được.”
“Sư huynh.”
“Tốt.”
Giữa nam nhân với nhau lời ít mà ý nhiều, Vệ Mậu thấy Lục Bắc cầm đan thư trên tay, liền vẫy tay biểu thị cứ tuỳ tiện, sau đó không quấy rầy nữa, quay người liền rời đi.
Y đến thư phòng cũng không có ý định gì, chỉ là nghe Chu Nhan kể rằng có khách ở trong phòng, với tư cách là gia chủ nên đến chào hỏi cùng nhận thức một chút.
Bởi vì chỉ là đến để nhận thức một cái, cho nên gặp mặt xong liền hết việc rồi.
“Người sư huynh này quá không thú vị rồi, khó trách sư tỷ có một ngôi nhà yên ổn, ăn ngon mặc đẹp nhưng lại rảnh rỗi đến phát hoảng, phải tìm một việc để làm ở bên ngoài…”
Lục Bắc nhỏ giọng BB, cũng may hắn là người chính trực, đổi thành cấp trên LSP của hắn, lúc này đã đạt ra mấy cái phương hướng thảo luận về chuyện này rồi.
Có thể làm đổ tường được hay không cũng không quan trọng, nếm được chút ngon ngọt là thoả mãn rồi.
Dẫu sao thì đây cũng chính là huyết mạch Hoàng Thất cao quý, bốn bỏ làm năm cũng được coi như là công chúa rồi, lại rất xinh đẹp, dáng người cũng rất nổi bật, còn có một người chồng với một người con gái, suy nghĩ một chút liền cảm thấy thật kích thích.
Lục Bắc không hề nghĩ tới những thứ này, thứ nhất hắn là người chính trực, thứ hai là thực lực buộc hắn phải làm người chính trực, chuyển tâm tư lại trên bộ đan phương trước mặt.
Tiếp tục với mạch suy nghĩ lúc trước, Chu Nhan là người quản lý sổ sách của đan phòng Đại Thắng quan, nếu có sự giúp đỡ của nàng, lăn lộn vào đan phòng học tập làm luyện đan sư sẽ không hề khó khăn.
"Nếu như có thể luyện đan thành công, mặc dù không có cách nào nhận nhiệm vụ như người chơi, nhưng tốc độ thăng cấp của ta cũng sẽ tăng nhanh hơn không ít.” Lục Bắc híp hai mắt lại, mơ hồ nhìn thấy được lượng lớn kinh nghiệm đang đổ về phía mình vậy.
Nhưng mà trước đó hắn còn phải ôm được đùi của Chu Nhan đã, ít nhất để nàng nguyện ý giúp đỡ mình a.
Lục Bắc với Chu Nhan không hề thân thiết, đột nhiên ôm bắp đui tất nhiên không thích hợp, thêm cả vì đề phòng Vệ Mậu nảy sinh hiểu lầm, hắn quyết định đi tìm Bạch Cầm trước.
Không phải khoe khoang, hắn ôm đôi ‘chân dài này’ đã vô cùng quen thuộc rồi, đối phương sẽ không cự tuyệt yêu cầu của hắn.