Lục Bắc nghi hoặc trong lòng, dưới sự dẫn dắt của một tên thân vệ, đi tới trụ sở trong quân doanh của Vệ Mậu.
Tin tức tốt là, Vệ Mậu là lão đại trong quân doanh, có một gian phòng độc lập, tin tức xấu là, Vệ Mậu lại không hề có ở đây, hình như là có ý nghĩ ném Lục Bắc ở trong quan doanh nửa tháng không quản tới vậy.
Bạch Cẩm trước đó cũng chưa hề đề cập tới tư chất tu luyện của Lục Bắc với Chu Nhan, chỉ nói là truyền nhân của Vũ Hóa môn, ngay cả chỗ ở cũng không tìm được, ăn mặc đi lại đều không dễ dàng, bảo Chu Nhan chiếu cố một đoạn thời gian.
Ngoài nhắn nhủ ba câu ‘Thế giới bên ngoài rất nguy hiểm, đừng để cho sư đệ đi ra ngoài, làm hắn học theo thói xấu’ thì không nói gì thêm.
Còn ở bên đan phòng, Lâm Bác Hải trong lòng có quỷ, cũng không dám đề cập Lục Bắc trước mặt Chu Nhan.
Cho nên Chu Nhan cũng không hề biết được thiên phú của Lục Bắc, chỉ là lúc này Bạch Cầm phải quay về Lăng Tiêu Kiếm Tông giải quyết vấn đề rắc rối từ ngày xưa còn lưu lại, bởi vì tín nhiệm Chu Nhan cho nên mới yên tâm để Lục Bắc ở lại nhà nàng.
Chu Nhan đã không rõ ràng, Vệ Mậu lại càng không biết gì, ném Lục Bắc ở trong quân doanh làm gì thì làm, không phạm phải sai lầm và mất tích là được.
Nuôi thả a.
Không gặp được Vệ Mậu, Lục Bắc cũng không thể đối với hắn như thế nào, là một người kỷ luật nghiêm khắc, hắn tự thúc giục bản thân mình, bỏ ra mười phút tu luyện Trảm Ma Kinh.
« Trảm Ma Kinh: Lv1(12/5000) »
Công lực đại tiến a, tăng liền hai điểm exp.
Lục Bắc âm thầm gật đầu, số liệu không thể làm giả, hắn dùng phương thức luyện đan kiếm kinh nghiệm cả một tháng, mạc dù tinh thần mệt mỏi nhưng cũng không hề bỏ quên tu luyện tâm pháp Trảm Ma Kinh, ý chí cứng cỏi này thật sự đáng kính nể.
Qua một đêm, Lục Bắc không hề nhìn thấy Vệ Mậu, cũng không quan tâm lắm, biểu thị tôn kính với tố chất nghề nghiệp quân nhân.
Một ngày trôi qua, Lục Bắc vẫn không hề nhìn thấy Vệ Mậu, liền kinh ngạc không thôi, lần nữa biểu thị tôn kính của mình với quân nhân.
Ba ngày trôi qua, hắn vẫn không thấy Vệ Mậu đâu, liền biến đổi sắc mặt, có chuyện xấu rồi, Vệ sư huynh thừa dịp Chu sư tỷ về nhà mẹ đẻ, lẻn ra bên ngoài vụng trộm rồi.
Đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy tên thân sĩ đứng thẳng như cây giáo ở bên ngoài cửa ra vào, liền thấy đau đầu.
Ba ngày này, hắn đã đọc xong thư tịch binh pháp ở trong phòng, còn dùng 50 {điểm kỹ năng} học được một bộ đao pháp trận pháp cơ sở, cũng tăng lên thành công kích cấp 5 rồi.
« Trảm Trận Đao Pháp: Lv5(10/12000) »
[ Đao pháp phổ biến trong quân đội Võ Chu, do tướng sĩ tổng kết đao pháp cơ bản diễn sinh ra, thích hợp chém giết trong trận chiến, phối hợp nhiều người có thể tăng thêm uy lực ]
[ Tăng thêm 10% công kích cơ bản, thêm 2% bạo kích ]
Bởi vì yêu cầu học tập ‘Trảm Trận Đao Pháp’ cần có 5 điểm sức mạch cơ bản, cho nên Lục Bắc đã tiêu hao 3 điểm{thuộc tính tự do} hoàn toàn cáo biệt chỉ số 233333* lúc trước.
*233333 đơn giản là ahahahaha
Dãy số thuộc tính cơ bản lúc trước thật kỳ quái, giống như là chọc cười người ta vậy.
Ném kinh nghiệm vào, Trảm Trận Đao Pháp liền tăng lên đến 5 cấp, {điểm thuộc tính} tự do +4, sức mạnh +8, tốc độ +4, {điểm kỹ năng}...
Thuộc tính: Sức mạnh 13, tốc độ 7, tinh thần 10, sức bền 12, mị lực 3, may mắn 3.
Có kinh nghiệm tồn kho, những chỉ số trước kia có vẻ hơi đuối như sức mạnh và tốc độ của Lục Bắc lập tức dễ nhìn hơn không ít, lực công kích căn bản cũng tặng mạnh đến 130 điểm công kích.
Lấy một ví dụ đơn giản, hắn bây giờ có thể một đao chém chết chính mình.
Thân vệ binh sĩ bên ngoài cửa phòng dùng hai mắt nhìn chằm chằm vào Lục Bắc, không nói một lời chỉ vào trong phòng biểu thị hắn tự giác một chút.
Lục Bắc trợn mắt trắng lên, sớm biết tới quân doanh sẽ bị biến tướng như ngồi nhà giam thế này, còn không bằng ở lại đan phòng kiếm kinh nghiệm, kém nhất là cùng Chu Nhan về nhà mẹ để, mở mang kiến thức một chút những cô vợ bé của hắn ở Chu gia.
Theo dòng máu, những người này đều có thể gọi là công chúa.
“Vị tiểu ca này, ta là thân thích của Vệ tướng quân a, không phải phạm nhân, ra ngoài đi lại một chút cũng không quá phận đi?”
“Không quá phận, nhưng tướng quân có nói, ngươi ở trong phòng y càng yên tâm.”
“Hiểu rồi, hoá ra ta có thể ra ngoài.”
Lục Bắc thở một hơi thật dài, vô lực nói: “Vậy ngươi nói một chút, ta có thể đi những nơi nào, khu vực võ đài hay là nhà kho?”
“Nhà kho là cấm địa, ngươi ngoài trừ khu bảo hành sửa chữa trang bị thì đâu cũng không được đi.”
“Vậy thì đi tới đó cũng được.” Lục Bắc nhún nhún vai, hạ quyết tâm trong lòng, một khi có cơ hội liền lén tìm một cái góc tường trèo ra ngoài.
“Ngươi tới đó làm cái gì, ngươi cũng không biết rèn sắt?”
“Nhìn một cái liền biết.”
“Thật biết nói khoác, ngươi có bản lĩnh liền rèn hai phần Cương Đao cho ta xem một chút.” Thân vệ liếc mắt liền nhìn thấu lời nói dối này.
Lục Bắc : “…”
Hắn không trả lời không phải bởi vì không có gì để nói, lấy tư chất của hắn, có thư tịch rèn sắt, hắn ở tại chỗ liền có thể bắt đầu, dùng thép làm thành một thanh đao tốt nhét vào miệng tên thân vệ. Hắn im lặng là vì có tin nhắn thông báo, một tin nhắn thông báo cực kỳ quan trọng.
[ Ngươi nhận được nhiệm vụ « Chế Tạo Bách Luyện Đao »]
[ Nhiệm vụ nói rõ: Như đề ]
[ Nhiệm vụ ban thưởng: 500 kinh nghiệm ]
[ Có tiếp nhận hay không? ]
« Có » « Không »
Sau khi lấy lại tinh thần, Lục Bắc mơ hồ thấy trên đầu của thân vệ có một dấu chấm than(!). giờ khắc này hắn liền cảm thấy khuôn mặt không hề anh tuấn của đối phương lại lộ ra vô cùng tuấn tú.
Đây là lần đầu tiên Lục Bắc nhận được nhiệm vụ, ý nghĩa của điều này vô cùng trọng đại.
Hắn! Có thể! Nhận! Nhiêm! Vụ!
Kích động! Hưng phấn!
Lục Bắc giơ tay lên đè chặt hai vai của thân vệ, không kìm được nội tâm mừng như điên, ôm theo lòng cảm ơn hô to tên của đối phương: “Cảm ơn ngươi, người qua đường!”
“…”