Mục lục
Tu Tiên Chính Là Như Vậy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong bóng tối vươn tay cũng không nhìn thấy năm ngón.

Xà Uyên giống như có được năng lực nhìn trong bóng tối, thêm với đuôi dài linh hoạt, đi được một lúc liền bỏ xa Lục Bắc, không biết chạy tới phương hướng nào rồi.

Ả cũng không phải không đóng góp gì, lúc ả đi qua không biết đã kích phát cơ quan gì, thắp sáng đèn trong này, khiến cho những phiến đá trong động phủ lập tức sáng lên.

Lục Bắc vừa ném ra một viên dạ quang châu, dùng lưỡi đao chém lên bức tường dò đường, thấy ngọn đèn chợt sáng, vột vàng dùng đao che ở trước người.

Gió êm sóng lặng.

Hắn nhấc viên dạ quang châu lên, cũng mặc kệ đèn sáng lên là do nguyên nhân gì, lấy la bàn ra cẩn thận thăm dò phía trước.

Nếu Chu Bột ở đây, nhất định sẽ phát hiện chỗ không bình thường, bọn họ không phải là khách tới thăm nơi này đầu tiên trong một ngàn năm, động phủ rất sớm trước đây đã bị ngươi thăm dò qua rồi, khả năng còn ở lại nơi này một khoảng thời gian, đèn đặc chế bằng dầu trong này chính là chứng cứ xác thực nhất.

Kể từ đó, Phật Diện Tri Chu và cái chìa khoá được khảm vào đầu cũng được giải thích.

Lục Bắc một đường cẩn thận tìm tòi, dựa vào la bàn chỉ dẫn lông tóc không bị tổn thương, cảm thán pháp bảo phá trận của Chu Bột thật thần kỳ, đồng thời kiên định ý niệm làm mất nó trong đầu.

Hắn đã đáp ứng Chu Bột, cây quạt không thể làm mất, nhưng cũng chưa đáp ứng là cái la bàn cũng sẽ bình yên vô sự trở lại.

Xà Uyên quỷ kế đa đoan, hắn nhất thời không quan sát kỹ, bị tập kích làm mất la bàn, hợp tình hợp lý lại còn không vi phạm ước định.

Lục Bắc sảng khoái trong lòng nhưng lại không biết được rằng, chuyến này của hắn không có la bàn thì kết quả vẫn như vậy, nơi đây ít năm trước đã có người từng đi qua, cơ quan đã bị phá huỷ và trận pháp cũng không còn, hắn chính là nằm ngửa lăn qua cũng sẽ không bị làm sao cả.

Trong lúc Lục Bắc nhắm mắt thăm dò về phía trước, Xà Uyên dùng đuôi rắn cuốn trên một cây cột từ từ trườn xuống, ả nhìn theo trình tự bước chân của Lục Bắc rồi ghi nhớ xuống, rồi y như thế đi tới, bình an đi qua đoạn cạm bãy mà ả coi là nguy hiểm nhất.

Lại nói về Lục Bắc, hắn cầm la bàn trong tay, một đường hữu kinh vô hiểm, sau khi đi xuyên qua mấy thông đạo, liền đi tới một thạch thất hình vuông cực lớn.

Thạch thất hình vuông, dài rộng mười trượng, nóc nhà hình cung như một cái chén úp ngược, ở giữa còn có một viên dạ quang châu cực lớn làm đẹp, ngay phía dưới chính là một cái giống như bình đài tế đàn.

“A, một viên dạ châu có tính phóng xạ lớn như vậy, ta phải làm nhanh lên, vạn nhất bị chiếu thành ung thư thì hỏng.” Lục Bắc sợ run cả ngời, nhanh chân bước tới trước tế đàn.

Hắn vừa tìm kiếm chỗ đút chìa khoá, vừa xem hoa văn trên tế đàn, rất nhanh liền bị hoa văn trên đó hấp dẫn.

“Vậy mà lại là yêu văn?”

Lục Bắc không hiểu yêu văn, nhưng bởi vì trên lệnh bài Vũ Hoá môn có khắc mấy cái, cho nên miễn cưỡng phân biệt ra được.

“Không sai, chính là yêu văn, động chủ nơi này không phải ma tu, mà là cùng một mạch với ta, là một vị yêu tu tiền bối.” Xà Uyên chậm rãi trườn vào thạch thất, nhìn về tế đàn sau lưng Lục Bắc, khát vọng trong đôi mắt màu vàng loé lên.

“Đừng có nhìn loạn, nơi đây đều là của ta.”

Lục Bắc giơ đao lên che, ngăn trở tầm nhìn của Xà Uyên.

“Không có sự hỗ trợ của ta, ngươi cũng không thể mở ra cơ quan cần huyết thống nơi này.” Xà Uyên chắc chắn nói.

Cơ quan huyết thống là cái gì, không phải dùng chìa khoá mở sao?

Lục Bắc nhướng mày, nhưng không hỏi nghi vấn trong lòng ra, Xà Uyên nhìn thấy thần sắc của hắn, sắc mặt liền nhu hoà một chút nói: “Ta không rõ ràng ngươi dùng biện pháp gì áp chế ma công cắn trả, nhưng ta cũng không phải là không có con át chủ bài, thay vì hai bên lưỡng bại câu thương, không bằng chúng ta lùi một bước tiến hành hợp tác, cùng nhau chia sẻ di vật của vị tiền bối yêu tu này.”

“Chu thống lĩnh tin lời của ngươi, bây giờ đang sống dở chết dở.”

Lục Bắc cười cười lắc đầu, xoay xoay Ô Kim Trực Đao trong tay nói: “Huynh đệ Liễu gia tin theo lời của ngươi, đầu và người cũng đã mỗi nơi một chỗ, ngươi nói xem, ta có lý do gì tin ngươi?”

Xà Uyên hết sức kiêng kỵ đối với Lục Bắc, nhưng cơ hội tiến giai huyết mạch trước mắt cũng không thể bỏ qua được, chủ động nhường một bước nói: “Ta có thể lập lời thề, chỉ lấy một vật ở trong di vật của tiền bối yêu tu, nếu như vứt bỏ lời thề, liền bị huyết mạch cắn trả mà chết.”

Khí thế của ả yếu đi, Lục Bắc ngược lại càng thêm hiếu kỳ hỏi: “Là thứ gì...Đợi chút, nếu như di vật của yêu tu chỉ có một cái, thì ta chia kiểu gì?”

“Ta là yêu tu, cùng huyết mạch với tiền bối trong này, ta tất nhiên muốn phần huyết mạch tinh thuần lão lưu lại, ngươi không phải yêu tu, lấy cũng vô dụng.”

Xà Uyên cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích với hắn: “Nếu tiền bối chỉ để lại vật phẩm huyết mạch, không còn vật gì khác, thì coi như ta nợ ngươi một cái nhân tình, trên tay ta còn có một món sinh ý, ngươi lúc đó có thể đồng hành cùng với ta, như thế nào?”

Sinh ý của Xà Uyên là chỉ một toà di tích khác, cần máu tươi của gia tộc Chu thị mới có thể mở ra, Lục Bắc lúc trước đã nghe Xà Uyên đề cập tới, nhưng lúc ấy không để ý, bây giờ nghe một cái, lập tức thấy động tâm không thôi.

Xuống mộ không nhất định nhận được nhiệm vụ, nhưng không xuống mộ liền nhất định không có kinh nghiệm và nhiệm vụ.

Lục Bắc trầm tư ba giây, sau đó quyết đoán gật đầu: “Có thế, ta hợp tác với ngươi, ngươi lập huyết thệ đi!”

“Vậy còn ngươi?”

“Ta? !”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK