[ Ngươi lọt vào công kích, dựa vào tính toán, sau khi khấu trừ phòng ngự sinh mệnh -80]
[ Ngươi đã trúng độc, dựa vào tính toán, mỗi giây sinh mệnh -20, liên tục thời gian 30 giây ]
Đây không phải là khói độc của Tri Chu Phật Diện Kim Thân, độc tính này có phần mạnh hơn.
Bị trúng độc vào lúc nào?
Lục Bắc lấy ra giải độc đan ăn vào, nhưng không cách nào trung hòa độc tố, suy nghĩ một chút, đành chấp nhận mỗi giây tiêu hao mất 20 điểm sinh mệnh.
“Ha ha ha...”
Người đàn ông cường tráng nhe răng đi vào, bóp nấm đấm ken két, gã chính là người lúc trước dùng tay xe rách cương thi, thể lực kinh người, khí lực vô cùng lớn, cũng là yêu tu giống như Xà Uyên.
“Chu thống lĩnh thật là bản lĩnh, một đầu hung thứ như vậy cũng bị các người đánh không còn sức chống cự,” Xà Uyên dẫn theo đoàn người đi vào, hai cái pháo hôi như Phì Long và Bàn Hổ không còn, tiểu đội 7 người giờ chỉ còn 5 người.
Hai huynh đệ Liễu gia dùng để trao đổi con tin giờ phút này cũng đã bị trói lại, mặt mũi còn bị đánh bầm dập.
“Còn có vị tiểu đệ này, bản lĩnh thật lớn, tỷ tỷ lúc trước xém bị sự ngây thơ của ngươi đánh lừa.” Xà Uyên tươi cười nhìn Lục Bắc, Chu Bột nằm ở phía sau thở mạnh, nghe vậy liền cướp lời đáp lại.
“Xà tỷ mới thật bản lĩnh, Chu mỗ tài nghệ không bằng, là giết hay thả, ngươi cho một cái chủ ý đi!” Chu Bột trúng độc, giải độc đan lại không có hiệu quả, đầu choáng mắt hoa, làm lời nói cũng không còn rõ ràng.
Y trong lòng cũng biết đối phương dĩ dật đãi lao* (dùng khỏe đánh mệt), người bên mình ai cũng bị thương, bắt cũng đã bị bắt, dùng sức mạnh tuyệt đối đã không còn phần thắng.
Nhưng y cũng không sợ vì y có họ Chu, nhìn Xà Uyên không dám giết huynh đệ Liễu gia là có thể biết rõ.
Trong lòng Chu Bột hạ xuống lời thề, ngày khác nhất định phải tìm người băm yêu nữ này thành 180 mảnh, xong đó lại làm nồi canh rắn mới hả giận.
“Chu thống lĩnh, chớ hiểu lầm, ta thật sự bất đắc dĩ mới phải tính kế ngươi.”
Xà Uyên bình tĩnh nói: “Ngươi là người đại gia tộc, tộc nhân ở khắp Võ Chu, ta nếu như không chiếm hết ưu thế, làm sao có thể để ngươi cam tâm tình nguyện nhường chỗ tốt?”
Ta biết ngay!
Chu Bột nắm chắc trong lòng, không hề cho Xà Uyên sắc mặt tốt: “Bớt sàm ngôn đi, trước tiên lấy giải dược ra, giải chất độc trong người ta đã.”
“Nên như vậy.”
“Còn có, thả hai người huynh đệ kia của ta ra.”
“Chu thống lĩnh, quá tham liền không tốt đâu!”
Xà Uyên lắc đầu, nhưng lại đồng ý yêu cầu của Chu Bột, nhét một lọ thuốc giải độc ở trong ngực của Liễu Mãnh, sau đó phất tay đẩy hai người huynh đệ ra.
Huynh đệ Liễu gia thất tha thất thiểu, lệ rơi đầy mặt quỳ gối trước Chu Bột, La Ban miễn cưỡng đứng dậy, dùng đao chặt đứt dây thừng thả hai người ra.
“Đai ca, bà nương kia không giảng...”
“Thuốc giải độc.” Chu Bột sắc mặt xanh mét cắt đứt lời nói của gã.
Huynh đệ Liễu gia liên tục gật đầu, lấy bình nhỏ trong ngực ra, đổ ra 3 viên chia cho ba người Lục Bắc.
“Ừng ực!”
La Ban nuốt xuống một cái, sắc mặt thoáng dễ nhìn hơn một chút, kêu huynh đệ Liễu gia lui về phía sau, cầm thanh đao bảo vệ sau lưng Chu Bột.
“Lục lão đệ, ngươi không sao chứ?”
Chu Bột ăn vào giải dược, thấy Lục Bắc vẫn nằm bất động như trước, không nhìn được nhướng mày gọi.
Đúng lúc này, một trận đau nhức kịch liệt từ trong bụng truyền tới, Chu Bột sắc mặt đại biến, lại quay ra nhìn La Ban trước mặt, cũng đang đau tới mức không nhịn được phải quỳ một chân xuống đất.
Phốc! X2
Hai đạo hàn quang bắn qua, Chu Bột cùng La Bàn đồng thời sững sờ, không thể tin được mình bị đồng đội phía sau đâm lén.
Huynh đệ Liễu gia một kích đắc thủ, nhanh chóng rời ra chỗ cũ, đi tới phía sau lưng Xà Uyên, không dám nhìn thẳng mắt Chu Bột.
“Vì sao?”
Chu Bột trong miệng đắng chát, ho ra một ngụm máu đen, suýt nữa bị tức chết.
“Người hướng chỗ cao mà đi, nước chảy xuống chỗ thấp, làm gì cần lý do gì.”
Xà Uyên tươi cười giải thích nghi hoặc của Chu Bột: “Ta ở Hồng Lăng huyện gặp được hai người huynh đệ Liễu gia, bọn họ cảm thấy ta so với ngươi lợi nhuận cao hơn, lý trí lựa chọn bỏ gian tà đi theo chính nghĩa, chính là đơn giản như vậy.”
Huynh đệ Liễu gia cúi thật sâu đầu xuống, sự thật đã phản bội rồi, bọn họ cũng không phải giải thích cái gì.
Cũng đừng hỏi vì sao, bởi vì nàng trả tiền nhiều hơn.
“Xà tỷ tính toán thật giỏi, hoàn toàn xen kẽ, không có một tia cơ hội. Nhưng ta...Không hiểu...”
Mắt nhìn xuống La Ban chịu không nổi ngã xuống đất, lại nhìn Lục Bắc không ngừng đánh vào bộ ngực của mình rồi hộc máu, Chu Bột hỏi ra nghi ngờ trong lòng: “Ta chết rồi, sớm muộn gì cũng sẽ có người tra tới trên đầu ngươi, như vậy đối với ngươi làm gì có chỗ tốt gì?”
“Trời đất bao la, chỉ cần rời khỏi Võ Chu là được.”
Xà Uyên thương cảm liếc mắt nhìn Chu Bột: “Thực không dám giấu giếm, ta cũng không muốn không chết không thôi với Chu thống lĩnh, thế nhưng ta còn một món sinh ý, cần huyết dịch của gia tộc Chu thị, nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể bắt ngươi khai đao.”
“Ngươi muốn đánh chủ ý lên mộ tổ tiên của Chu thị?”
“Ha ha, Chu thống lĩnh sẽ là người chết, không cần biết rõ nhiều như vậy thì tốt hơn, để tránh chết cũng không nuốt trôi ngụm khẩu khí này.” Xà Uyên lạnh lùng phất tay, người phía sau lưng đi ra, rút lưỡi dao sắc bén ra khỏi vỏ tính lấy máu của Chu Bột.
Lúc này.
“Rốt cuộc...hết máu...”
Lục Bắc ném thuốc giải độc trong tay đi, ho ra máu xong ngồi dậy, hung quang trong hai mắt lóe ra, phạm vi bao trùm tất cả mọi người ở trước mắt.
Trong phạm vi 1-10 người, kích hoạt kỹ năng ‘Huyết nộ’
Phán định thành công!
Tu vi: 980/3010
Sinh mệnh: 18/2200
Tu vi chưa đủ 30%, trị số sinh mệnh chưa đủ 10%, song trọng phán định thành công, kích hoạt kỹ năng 'Hồi Tố', sức mạnh, tốc độ thuộc tính tăng gấp bội, mỗi giây khôi phục 10% tổng số lượng sinh mệnh, thời gian liên tục 5 giây.
Họ tên: Lục Bắc
Đẳng cấp: 20
Chức nghiệp chính: Đạo tu (Trúc Cơ)
Thuộc tính: Sức mạnh 180, tốc độ 136, tinh thần 145, sức bền 100, mị lực...