Mục lục
Tu Tiên Chính Là Như Vậy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đan phòng bỗng nhiên xuất hiện một cái mật thám, 1 tháng liên tục đi luyện chế Khải Linh đan, mỗi bình lại đều là thành phẩm. Theo lời Lâm Bác Hải nói, mỗi viên phẩm chất đều không hề sai biệt, giống như đều từ cùng một viên biến ra vậy.

Đây không phải là luyện đan, người bình thường không ai sẽ liên tục luyện Khải Linh đan trong một tháng a!

Đây rõ ràng là đang làm thí nghiệm để thu thập chứng cứ!

Lúc vừa mới bắt đầu, Chu Khuê không hề để tâm đối với tin tức có mật thám của Lâm Bác Hải, tới lúc kiểm tra kỹ càng lại, mới nhận thấy lần này phiền phức thật sự tới cửa rồi.

Đầu tiên, lai lịch Lục Bắc thần bí, trong đêm tới Đại Thắng quan, lại không tới hai ngày liền thông qua Chu Nhan thành công tiến vào đan phòng.

Chu Nhan còn làm hộ tịch vì người này, chỉ cần nhìn qua liền thấy có vấn đề.

Tiếp theo, theo tai mắt của Chu Khuê trong đan phòng quan sát, tóm tắt về Lục Bắc, liền biết Lục Bắc tới Đại Thắng quan một tháng, mỗi ngày chỉ có 1 đường thẳng là tới đan phòng rổi về Vệ phủ, không xã giao, cũng không giải trí, ngay cả ra ngoài tản bộ một lần cũng không.

Đáng sợ nhất là, luyện đan sư trong phòng nhiều lần nhắc tới Vân Thủy lâu, thậm trí có người còn mời hắn đi, nhưng gia hoả này không có một chút hành động nào.

Nam nhân bình thường chia làm hai loại: Một loại háo sắc, một loại phi thường háo sắc.

Nếu như người nam nhân nào không có hai điểm trên, vậy thì có thể hiểu, người nam nhân này không bình thường!

Chu Khuê cũng đã cho người dò hỏi bên phía Chu Nhan, nhưng nàng chỉ nói Lục Bắc là họ hàng xa nhà mình, không nói thêm gì khác.

Một tháng này, Chu Khuê cơm nước không ngon, đang lúc lo lắng tồn kho tiêu hao hết, chuẩn bị cung cấp lại nguyên liệu bình thường cho đan phòng, thì nhận được tin Lục Bắc đột nhiên rời khỏi, ngay trong đêm đi tới quân doanh.

Tin tức này giống như sấm sét giữa ban ngày với Chu Khuê, sau đó…

Sau đó không còn tin tức nữa.

Sau khi bình tĩnh lại, Chu Khuê hiểu ra.

Đúng rồi, gã họ Chu, Chu trong Võ Chu, đây cũng không phải là trọng tội như tạo phản, gã bị bắt cũng sẽ không bị trọng phạt, Lục Bắc thu thập chứng cứ sợ là để đe doạ, bức bách, chỉ là muốn nhân cơ hội kiếm chút chỗ tốt từ gã.

Quả nhiên như dự tính, gã ngồi đợi vài ngày ở cửa Vệ phủ liền thấy Lục Bắc chủ động hiện thân.

Nhưng để cho Chu Khuê nghi hoặc chính là, mọi người đều hiểu rõ lẫn nhau rồi, gặp mặt cũng đã gặp rồi, tại sao lại cự tuyệt quà tặng của gã?

Chê ít hả?

Ngươi liếc mắt một cái cũng không, dựa vào cái gì nói ít?

Chu Khuê không hiểu, suy nghĩ tới quân quyền nơi này là do Vệ Mậu nắm giữ, có lẽ cũng muốn kiếm một chén canh, liền kêu phu xe quay đầu, đi tới phủ Thái Thú Chu Đình.

Phủ Thái Thú.

Thái Thú Chu Đình chừng 40 tuổi, hình tượng văn sĩ nhã nhặn, thân hình cũng bình thường như Chu Khuê, đều là người to cao.

Chu Đình nghe xong đầu đuôi nguyên nhân sự tình, cánh tay không chút rung động bưng trà, hơi nhấp một miếng trà nóng, bình tĩnh nói: “Ta sẽ cùng Lâm Bá Hiền bên phía Hoàng Cực tông chào hỏi một tiếng, ngươi nhận tạm một hình phạt, bổ sung thiếu xót, việc này cứ như thế mà qua.”

Lâm Bá Hiền là quản sự Hoàng Cực Tông ở Đại Thắng quan, tu vi cực cao. Là bạn vong niên với Chu Đình, Hoàng Cực tông có thể cùng quan phủ ở trong Tề quận chung sống hoà thuận cũng là nhờ quan hệ cá nhân của hai người này.

“Đại bá, còn tên mật thám kia cùng Vệ Mậu thì sao, xử lý hai người bọn họ như thế nào, để đó mặc kệ sao?” Chu Khuê cẩn thận hỏi dò.

“Khẳng định không thể để đó không quản được, ngươi sáng mai đi đưa một phần thiếp mời tới Vệ phụ, đêm mai ngươi theo ta ở Minh Nguyệt lâu chiêu đãi Vệ tướng, còn về tên mật thám kia…”

Chu Đình trầm tư một lát sau đó nói: “Cho hắn một chút chỗ tốt, tránh để hắn lãng phí thời gian, nếu như hắn không có lòng tham, vẫn như cũ báo cáo sự thật cho Hoàng Cực Tông, vậy thì giải quyết dứt khoát, không để nảy sinh thêm phiền toái.”

“Vậy việc buôn bán của ta chẳng phải cũng không còn nữa?”

“Ha ha.”

Chu Đình nghe xong liền cười hai tiếng, bình một tiếng đập chén đà lên trên bàn, lạnh giọng nói: “Đừng để lợi nhỏ trước mắt mà đóng lại cửa lớn chính mình, sinh ý không còn thì có thể kiếm lại, danh tiếng bôi xấu rồi thì cái gì cũng không còn, hiểu chưa?”

“Đại bá dạy phải.” Chu Khuê cúi đầu thụ huấn, không dám nói không.

“Đúng rồi, bên đại ca ngươi có tin tức gì chưa?”

“Tạm thời không có.”

Chu Khuê lắc đầu, sau đó bổ sung: “Tính toán thời gian, mấy ngày nữa là sẽ trở về.”

“Đợi y trở về, kêu y tới gặp ta, ta có chút chuyện muốn để y xử lý.”

“Rõ rồi đại bá.”

Chu Khuê nghiêm cẩn gật đầu, cũng không hỏi là phải xử lý cái gì, cầm thiệp mời Chu Đình tự tay viết ra, vội vàng rời khỏi phủ Thái Thú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK