Mục lục
Tu Tiên Chính Là Như Vậy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ài, cảm giác vị đạo thật bình thường a, là do ta ăn quá no rồi sao?” Lục Bắc lắc đầu thổn thức, thấy ánh mắt trợn tròn của tiểu yêu hồ đối diện, liền lấy ra một cái bánh bao…xé một nửa rồi ném tới.

“Ăn đi, ai bảo tâm tính của ta tốt như vậy cơ chứ!”

Tiểu yêu hồ cả thân phát run, toàn bộ lông đỏ trên người giống như bùng nổ, nhưng khốn nạn nhất là, đồng đội của nó quả thức quá không nên thân đi, bốn cái tiểu hồ ly mặc dù đã từng ăn bánh bao không hề có mùi vị gì, nhưng vẫn tranh đoạt một chỗ với nhau.

Tiểu yêu hồ thấy thế, khí thế nhất thời biến đi hết, ủ rũ cúi đầu đi đến trước trận đồ, học được cả động tác chào hỏi của nhân loại, chân trước đặt trên mặt đất, đầu thì dính sát vào trên móng vuốt.

Thật lợi hại!

Lục Bắc hai mắt phát sáng, gặp nó coi như khôn khéo hiểu chuyện, liền thu hồi trò đùa quái ác của mình, chia ra chút ít thức ăn chín với bánh bao nhém ra khỏi trận đồ.

Bốn con tiểu hồ ly một loạt lao tới, mà tiểu yêu hồ thì cảnh giác đứng bên cạnh, chờ đợi chúng nó ăn xong, mới nuốt hết những thứ còn thừa lại vào trong miệng.

Kiếm ăn xong xuôi, bốn con tiểu hồ ly đi tới cửa động lúc mới tới, rồi biến mất ở trong bóng tối của góc tường, tiểu yêu hồ thì không như vậy, lần nữa làm động tác cúi đầu, líu ríu kêu lên gì đó.

“Mọi người đều không quen biết gì, ăn một bữa là được rồi, ngươi còn muốn ta cho ăn no?”

“Líu ríu.”

“Ồ, ngươi có thể nghe hiểu lời nói của ta? !”

Lục Bắc lông mày nhíu lại, ngạc nhiên không thôi, nhìn theo ánh mắt đang cúi đầu của tiều hồ yêu, tầm nhìn chính là ở bên trên của cái bình sứ.

Khải Linh đan.

Lục Bắc cầm lấy bình sứ khẽ lắc một cái, Khải Linh đan giống như những viên đậu tương, bên trong bình sứ tổng cộng có 12 khoả, hắn trước đây đã sử dụng 10 khoả, chỉ vỏn vẹn còn lại 2 khoả.

“Không phải ta không cho ngươi, mà là số lượng thật sự không nhiều.”

Lục Bắc đổ ra 2 khoả Khải Linh đan cuối cùng, chau mày lên nói: “Nếu như ta đoán không sai, ngươi muốn đan dược này là vì bốn tiểu hồ ly kia đúng không, bộ dáng chúng nó quả thật không quá thông minh a, nhưng nơi này chỉ có hai khoả, không phải là ta không cho mà là phân chia không đồng đều, ta mà cho thật thì chẳng phải là sẽ hại ngươi.”

Tiểu yêu hồ kêu lên hai tiếng, vẫn cứ cúi đầu như thế.

“Nếu không như này đi, ngày mai ngươi lại tới vào lúc này, trên tay sư tỷ ta khẳng định vẫn còn, ta sẽ bảo nàng phân chia đầy đủ…Uy, ngươi đừng đi a! Có thể thương lượng thêm a! Ta không hề có ý nghĩ hại ngươi.”

Ngay lúc Lục Bắc đề cập tới Bạch Cầm, tiểu yêu hồ lập tức cảnh giác lên, cẩn thận lui về phía sau góc tường, mặc kệ Lục Bắc có nói gì đi nữa liền biến mất không còn dấu vết.

“Lục sư đệ, ngươi đang làm gì đó?”

Mà tà áo trắng rơi xuống, Bạch Cầm từ Đại Thắng quan trở về nhẹ nhàng bay xuống ở phía sau Lục Bắc, triệu tiêu trận đồ rồi nhìn thoáng qua phía góc tường.

“Bên trong sơn môn có một hang ổ hồ ly, trong đó có một con đã mở ra linh trí, ta nhìn thấy thú vị liền trêu đùa một chút.” Lục Bắc ngượng ngùng giải thích.

“Tu hành không thể lười biếng, không nên phân tâm làm những chuyện nhàm chán.” Bạch Cầm nhắc nhở một câu, cũng không hề đặt tiểu yêu hồ đã mở linh trí vào trong lòng, rồi hỏi tới tiến triển rèn luyện nội tình bên trong.

Lục Bắc đúng như sự thật nói: “Bạch sư tỷ, không phải nói trước khi tới đêm có thể trở về sao, có phải là chuyện này không thuận lợi?”

“Cùng bằng hữu nói chút chuyện cũ, làm chậm trễ một chút thời gian.”

Bạch Cầm nói tiếp: “Chuyện lần này rất thuận lợi, có nằng hỗ trợ, phê văn cùng hồ sơ đăng ký đều đã xử lý hoàn tất.”

Nói xong, Bạch Cầm cầm ấn chưởng môn Vũ Hoá Môn cùng khế đất, cùng với phê văn có tên Lục Bắc giao cho hắn.

Lục Bắc tiếp nhận tới tay, nhìn qua một cái, đồng thời mở ra giao diện cá nhân, trận doanh với tài phó đều đã đổi mới.

Bên trên giao diện tài phú, ngoài trừ hoàng kim, bạch ngân và các loại tiền, còn có pháp bảo, và đan dược đã được chia đều các loại, khế đất cũng ở trong đó. Ở phương diện trận doanh, Vũ Hoá môn thuộc về một hệ của Cửu Trúc sơn, đã chấp thuận trở thành trận doanh của Võ Chu, công trạng cùng lực ảnh hưởng ở bên trên đều là số 0.

Đến lúc này, trên sự đồng ý của quan phủ, giấy trắng mực đen, có hồ sơ để điều tra, Lục Bắc giờ đã chân chính là chưởng môn của Vũ Hoá Môn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK