Lục Bắc bên này cầm chuôi cương đao vừa rèn thu vào túi càn khôn, mặt mày hớn hở mở ra thông báo nhắc nhở xem lại.
[Ngươi hoàn thành một lần rèn vật phẩm, dựa trên đẳng cấp, phẩm chất của vật phẩm quyết định, nhận được 500 điểm kinh nghiệm, đạt được thành tựu lần đầu tiên chân chính rèn trang bị, thưởng thêm 2000 điểm kinh nghiệm ]
[ « Chế Tạo Bách Luyện Đao » hoàn thành, thu được 500 kinh nghiệm ]
500 điểm kinh nghiệm rất ít, trên phương diện này tính toán, chế tạo bách luyên đao không bằng Lục Bắc cùng mở 5 lò luyện đan càn quét kinh nghiệm, nhưng không thể nghi ngờ đây là một khởi đầu tốt đẹp, việc này còn có ý nghĩa hơn so với hắn ở phòng luyện đan kiếm được hai mươi mấy vạn kinh nghiệm.
“Đáng giá chúc mừng, uống một chén cũng không quá phận.”
Lục Bắc theo đường cũ rời khỏi lò rèn, nhìn thân vệ bên cạnh hỏi: “Vị tiểu ca này, hầm rượu nằm ở đâu? Không đúng, là khu quân y nằm ở đâu? Làm phiền dắt ta đi lấy một bình rượu, lúc ký sổ viết tên…Vệ Mậu đại biểu ca của ta.”
Không thể ngờ ngươi còn không có ý định trả tiền.
Người thân vệ bĩu mỗi lắc đầu nói: “Trong quân doanh cấm uống rượu, đây là quy củ Vệ tướng quân định ra, phàm người nào chống lại, theo quy củ phạt 30 trượng, trừ một nửa tháng lương.
“Quy củ không thể làm hỏng, ta với tư cách là biểu đệ của y, không thể để cho y khó xử.”
Lục Bắc sâu sắc gật đầu chấp nhận, chuyển cách nói khác: “Như vậy đi, ngươi dẫn ta ra ngoài, ta mời ngươi uống rượu, như vậy sẽ không tính là làm hỏng quy củ rồi.”
Thân vệ không nói gì, trực tiếp lắc đầu cự tuyệt.
Sau đó y tránh những con đường có tường, trực tiếp mang Lục Bắc xuyên qua võ đài, cắt đứt ý niệm trèo tường chạy trốn của Lục Bắc.
Lục Bắc bị chấn động cực lớn, hắn tuyệt đối không ngờ tới, một cái binh sĩ NPC thông thường, lại có thể biết dùng đầu óc như thế, không có một chút chất phác thật thà nào.
Bởi vì tâm tình đang tốt, Lục Bắc tự nhận đen đủi đi vào phòng nhỏ, nhờ thân vệ truyền lời cho Vệ Mậu, bảo hắn rất tưởng niệm thời gian ở đan phòng, mãnh liệt yêu cầu cho hắn trở về tiếp tục học thêm kiếm thức đan dược.
Thân vệ nhịn không nổi lời lải nhải của Lục Bắc nữa, cho người thay thế truyền lời, còn mình thì tử thủ vị trí, như cái đinh đâm vào trước cửa ra vào, một bước cũng không di chuyển.
Trước ban đêm, Vệ Mậu đã tới, mang theo Lục Bắc rời khỏi quân doanh.
“Vệ sư huynh, ngươi đồng ý ngày mai cho ta về đan phòng rồi hả?” Lục Bắc ngồi trên xe ngựa hỏi.
“Cũng không.”
“Vậy làm sao đột nhiên lại dẫn ta ra khỏi quan doanh rồi?”
“Đã xử lý xong hết công sự, ngày mai có thể nghỉ ngơi.”
“Đi uống một chén?”
“Kiêng rượu.”
“Nghe một khúc nhạc?”
“Sư tỷ của ngươi không cho phép.”
“…”
Lục Bắc điên cuồng trợn mắt, suy nghĩ nát óc cũng không hiểu, một người tính cách hoạt bát như Chu Nhan, lúc đầu làm sao lại nhìn chúng Vệ Mậu vậy?
Lấy thừa bù thiếu, bổ sung lẫn nhau?
Thật quái lạ, tuỳ tiện tìm một người nam nhân, cũng có thể làm tốt hơn so với một người bị gậy gõ 3 cái cũng không cho ra một cái rắm như Vệ Mậu.
Suy nghĩ một lúc lâu, Lục Bắc cũng chỉ có thể nghĩ rằng, Chu Nhan chọn trúng Vệ Mậu chắc là vì y thành thật đi.
…
Tới trước cổng vệ phủ, xe ngựa rời đi, người hầu lập tức mở cửa nghênh đón Vệ Mậu.
Đúng lúc này, một chiếc xe ngựa hoa mỹ chậm rãi dừng lại, một thanh niên đẩy mảnh vải che ra cười nói: “Vệ tướng quân, Vệ tỷ phu, đã lâu không gặp.”
“Ngươi là...Hoá ra là Khuê thiếu gia.”
Vệ Mậu giơ tay chào hỏi một cái: “Đã lâu không thấy, nhất thời hơi lạ mắt, Khuê thiếu gia chớ trách.”
Thanh niên tên là Chu Khuê, người cao và khoẻ, hình dáng lại bình thường, nghe tên là biết, đây lại là một người đệ tử hoàng thất nhưng rời xa trung tâm quyền hành.
“Không sao, tỷ phu công vụ quấn thân, còn có thể nhớ kỹ tiểu đệ, đã là vinh hạnh của ta rồi.”
Chu Khuê nhảy xuống xe ngựa, chắp tay đáp lẽ, sau đó gật đầu với Lục Bắc, khách khí nói: “Vị huynh đài này, hữu lễ a.”
“Khách khí, Khách Khí.” Lục Bắc tươi cười đáp lại.
“Đúng rồi, tỷ phu, tỷ tỷ của ta có nhà không?”
“Mấy ngày này về với nhà ngoại rồi, không có ở đây.”
“Vậy ta tới thật không đúng thời điểm rồi…”
Chu Khuê than thở không may, thẳng thắn nói: “Đoạn thời gian trước, thương hội nhà ta cùng với đan phòng và khí cụ phòng của Đại Thắng quan có hợp tác, ta nghe nới tỷ tỷ quản lý bất động sản ở đan phòng, định nghĩ tới đây đánh một chút tình cảm, nhờ nàng sau này chiếu cố tiểu đệ một chút.”
“Nàng nửa tháng sau sẽ trở lại, ngươi lúc đó tới là được.”
“Nói thì là nói như vậy, nhưng tiểu đệ đã chuẩn bị một phẩn lễ vật, không biết có thể kéo nàng trở về không?”
Chu Khuê khó xử nói: “Hôm qua ta phái người đưa thiệp mời tới đây, đặc biệt chuẩn bị thiết yến, tỷ phu không nhận được sao?”
“Không có.”
“…” x2
Hai người lâm vào trầm mặc, một người chính là Chu Khuê, gã có vẻ đã hết sức lôi kéo làm thân. Nhưng Vệ Mậu quả thực quá khó chơi rồi, Lục Bắc ở bên ngoài cảm khái, đúng là nhân tình thế thái lúc ấm lúc lạnh, lúc hắn làm viên chức nhỏ, cũng không thấy ai có tiền tới cửa nhận thân thích a.