Cái gì mà chuyện cũ như khói, ngươi cuối cùng là hiểu cái gì rồi hả?
Có chút không hợp thói thường, Lục Bắc bỗng thấy ngân phiếu trong ngực có chút phỏng tay, lập tức quyết đoán nhém vào trong túi càn khôn, sau đó điều chỉnh sắc mặt nói: “Khuê thiếu gia, chúng ta cũng đừng đoán mò nữa, cuối cùng là xảy ra hiểu lầm gì, nếu như ngươi không muốn làm rõ, ta sẽ rời đi a.”
“Lão đệ, ngươi như này không có ý nghĩa gì nữa rồi, có một số việc nói rõ ràng sẽ làm tổn thương tình cảm đôi bên!”
Cùng lúc đó, gian phòng bên cạnh.
Cánh tay bưng trà của Chu Đình có chút run run, trên mặt lộ ra vẻ lúng tung nó: “Vệ tướng quân, những lời ngươi nói là thật?”
Vệ Mậu trầm mặc hồi lâu, sau đó bất đắc dĩ nói: “Thái Thú đại nhân, ngươi cũng hiểu rõ con người của Vệ Mậu, ta cũng không có ý định lên giá gì cả, Lục Bắc hoàn toàn chính xác không phải mật thám gì đó, hắn là sư đệ của phu nhân nhà ta, tới đây tá túc một khoảng thời gian mà thôi.”
“Vậy...”
“Hiểu lầm.”
“...” x2
Bởi vì sự việc đều là tự mình phơi bày ra, cho nên Chu Đình nhận thấy trên mặt lúc này không còn chút ánh sáng nào nữa, cũng may là Chu Khuê không ở bên cạnh, nếu không rất có thể đã bị lão bóp chết tại chỗ.
Vệ Mậu lúc này làm như cái gì cũng không có phát sinh vậy, nâng chén trà lên kính Chu Đình mấy chén, một lát sau hai người liền vượt qua lúng túng, cười cười nói nói bàn chính sự.
Hai người đều đã làm quan nhiều năm, da mặt đều đã được hàm dưỡng lâu năm, sự việc dù có khó xử thể nào cũng có thể cười một cái mà cho qua, còn bên phía Lục Bắc và Chu Khuê thì lại không giống như vậy.
“Mẹ kiếp, ngươi gạt tiền của ta!”
“Mẹ kiếp, ngươi bán thuốc giả!”
Chu Khuê trợn mắt há mồm, Lục Bắc cũng vậy, ánh mắt bất thiện nhìn về phía đối phương. Khó trách một tháng đến nay, hắn không luyện được viên tinh phẩm Khải Linh đan nào, hóa ra là vấn đề là ở trên nguyên vật liệu.
Lúc trước hắn còn tưởng do ‘Hoàng Cực Dưỡng Đan Yếu Thuật’ quá kém, luyện thành cao nhất cũng chỉ là thành phẩm, tinh phẩm thuộc về loại chỉ có thể nhìn chứ không thể luyện.
“Thì ra chuyện tốt này là do tiểu tử ngươi làm!”
Lục Bắc hai mắt híp lại, phẩm chất Khải Linh đan ảnh hưởng tới kinh nghiệm của hắn đạt được nhiều hay ít, dưới tình huống luyện không ra tinh phẩm, hắn ít nhất tổn phất mất mấy trăm vạn kinh nghiệm, bốn bỏ làm năm thì chính là 100 triệu.
Mất một lúc những một 100 triệu kinh nghiệm, bảo hắn làm sao có thể chịu đựng được cơn đau này!
Lục Bắc không thể nhẫn nhịn, Chu Khuê cũng càng không thể chịu đựng, đập tay lên bàn quát: “Xú tiểu tử, thức thời một chút, thành thành thật thật giao tiền ra đây, nếu không đừng trách ta trở mặt.”
“Tiền, tiền nào cơ?”
“Đừng giả bộ ngốc, là tiền ta vừa mới đưa cho ngươi!”
“Phì!”
Lục Bắc phun một ngụm nước bọt ra, tức giận nói: “Thời điểm ngươi cho ta tiền, ta đã nói vô công bất thụ lộc, nhưng ngươi nhất quyết cho, lúc ấy ta đã nhẫn nhịn rồi, bây giờ ngươi lại muốn lấy tiền về, quả thực là khinh người quá đáng.”
“Ngươi, ngươi...”
Chu Khuê run rẩy chỉ tay tới: “Ta chưa bao giờ thấy người vô liêm sỉ như ngươi.”
“Cái gì, ngươi không tự soi gương xem đồ bán thuốc giả.”
Lục Bắc trừng to mắt nói: “Cũng đúng, nhìn ngũ quan của ngươi xem, tất cả đều bình thường, chỗ nào cũng giống nhau, không soi gương quả thực là có thể giúp tăng thêm tuổi thọ.”
Bành!
Chu Khuê tức giận, hất tung bàn lên lao về phía Lục Bắc.
“Ngươi xác định?”
Lục Bắc vẫn không nhúc nhích, bĩu môi nói: “Không phải ta hù dọa ngươi, Thái Thú cùng với đại biểu ca của ta bên kia trò chuyện rất vui, ngươi thử đánh ta một cái xem.”
Chu Khuê nghe được liền muốn hộc máu, thu hồi cánh tay sắp bóp tới cổ tay của Lục Bắc, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thái Thú ...Là đại bá của ta, biểu ca ngươi chỉ là một cái Huyện Úy, chỉ là một cái thất phu mà thôi.”
“Cũng bởi vì Thái Thú là đại bá của ngươi, biểu ca của ta là một cái thất phu, cho nên đại hoạ của ngươi sắp tới rồi.”
Lục Bắc khinh thường nói: “Ngươi cũng không nghĩ thử xem, đường đường là Thái Thú lại tự phơi bày bê bối trong nhà ra, ném mặt mũi đi trước mặt một Huyện Úy, lão nhịn một bụng tức giận, ngươi sẽ có kết quả tốt hay sao?”
“Cái này...”
Chu Khuê nhất thời đổ mồ hôi trên trán, hít một hơi lãnh khí.
“Ngươi nói xem, ta chỉ là đi luyện đan, cũng không chọc ai trêu ai, tự nhiên chụp mũ lên đầu ta làm cái gì?”
Lục Bắc tiếp tục chế nhạo: “Hiện tại tốt rồi, lần sau gặp lại, ta chỉ có thể tới dự đám tang của ngươi rồi.”
“Còn không phải là do ngươi làm hại ta!”
Chu Khuê nghiến răng nghiến lợi, nhưng thật sự không nghĩ ra cái gì để phản bác, liền châm chọc nói: “Ngươi cửa lớn cũng không bước ra một bước, ta cho người mời ngươi đi Vân Thủy lâu ngươi cũng không đi, ngươi còn nói ngươi bình thường, ai tin đây!”
“Tới a, có bản lĩnh ngươi lại mời lại một lần thử xem, ngươi xem ta có dám đáp ứng hay không!”
“...”