Họ tên: Lục Bắc
Chủng tộc: Nhân tộc
Khuôn bản: NPC
Đẳng cấp: 10
Kinh nghiệm: 10/40000
Tu vi: 100/100
Sinh mệnh: 120/120
Chức nghiệp chính: Đạo tu
Chức nghiệp phụ: Nông dân Lv1(0/0), luyện đan sư Lv6(50/30000)
Thuộc tính: Sức mạnh 2, tốc độ 3, tinh thần 10, sức bền 12, mị lực 3, may mắn 3
Đánh giá: Phiền phức trong lòng có chút nhiều, cái này có gì tốt mà đánh giá a!
« Trảm Ma Kinh: Lv1(10/5000) »
« Hoàng Cực Dưỡng Đan Yếu Thuật: Lv6(100/30000) »
Còn thừa 9 {điểm thuộc tính} tự do, 930 {điểm kỹ năng}, 22 vạn kinh nghiệm.
Tinh thần cùng sức bền tăng lên, là do 'Hoàng Cực Dưỡng Đan Yếu Thuật' thăng cấp, kéo tinh thần cùng sức bền tăng lên, khu sức mạnh không tăng lên là vì hắn không tăng kinh nghiệm vào 'Trảm Ma Kinh'.
{điểm thuộc tính} tự do nhận được do đẳng cấp tăng lên, {điểm kỹ năng} thì nhận được do chức nghiệp chính, kèm theo hai cái chức nghiệp tăng lên.
Lục Bắc tăng không ít kinh nghiệm vào chức nghiệp phụ luyện đan sư cùng với 'Hoàng Cực Dưỡng Đan Yếu Thuật', thứ nhất là để gia tăng xác xuất thành công cùng tốc độ luyện đan, thứ hai là hắn muốn thử xem 'Hoàng Cực Dưỡng Đan Yếu Thuật' có thể làm hắn từ luyện đan sư tấn chức thành cao cấp luyện đan sư hay không.
Nhưng sau khi tăng lên 6 cấp vẫn không hề có phản ứng gì, hắn liền dứt khoát không tập trung kinh nghiệm vào đấy nữa.
Còn lại 22 vạn điểm kinh nghiệm để làm tồn kho, tạm thời trước mắt không có nguy cơ sinh tồn, hắn không cần phải cân nhắc cường hoá lực chiến đấu của mình, hơn nữa hắn cũng thiếu kỹ năng công kích, giờ tăng nó lên cũng không có ý nghĩa gì.
Còn có một việc cần cân nhắc, đã một tháng rồi, Bạch Cầm vẫn hoàn toàn không có tin tức.
Lục Bắc vẫn đang đợi tin tức của Bạch Cầm, đợi trong một tháng thì khi đến sẽ rất khó giải thích, đành đợi khi nào Bạch Cầm dẫn hắn đến Lăng Tiêu Kiếm Tông, rồi kiếm vài quyển đạo thư cao thâm, sau đó ngay tại chỗ ‘Ngộ Đạo’ có lẽ sẽ là một cái cớ không tồi.
Dựa theo ý tưởng của Lục Bắc, một lần ngộ đạo kết thúc luôn 20 cấp của thời kỳ tân thủ, toàn bộ thuộc tính bạo tăng cùng một lúc, chính thức đi vào cánh cửa tu tiên, như vậy hẳn là đủ để cho hắn nhận được rất nhiều tài nguyên của Lăng Tiêu Kiếm Tông.
Sau đó lại tiếp tục càn quét kinh nghiệm một cách sảng khoái.
Sở dĩ hắn có thể trong một tháng kiếm được nhiều kinh nghiệm như vậy, lại còn thừa tinh thần đi nghĩ lung tung, toàn bộ đều là nhờ sự trợ giúp từ bí mật của Lâm Bác Hải.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Bác Hải đối với Lục Bắc hoàn toàn nói gì nghe nấy, dù là Lục Bắc yêu cầu không hợp thói thường như là đồng thời mở 5 lò luyện đan, lão cũng không nói hai lời, bình tĩnh vuốt râu cười một cái, rồi thoả mãn hết tất cả các loại yêu cầu của hắn.
Lục Bắc cũng không nghĩ ra là sao, nhưng lại thấy rất cảm động, cũng vì vậy mà thấy xấu hổ với ý nghĩ khinh thường đối phương lúc trước của mình. Vốn dĩ ban đầu còn tưởng rằng là một lão đầu lăn lộn lão luyện, không nghĩ tới, cảnh giới của người ta thật sư cao, dẫn dắt đối xử với hậu bối còn tốt hơn so với thân nhi tử của mình.
Thật sự là một người dẫn đường tốt.
“Sư tỷ không có tin tức, phòng ngừa vạn nhất, ta có lẽ cũng nên cân nhắc một chút về kỹ năng công kích rồi, luyện hay không không quan trọng, kiếm một chút đồ vật cùng đẳng cấp cũng được rồi.”
Tích luỹ kinh nghiệm rất tốt, nhưng liên tục luyện đan một tháng, Lục Bắc quả thực thấy có chút ngán rồi, muốn đổi một chút hoàn cảnh để thư giãn đầu óc.
Nghe những luyện đan sư khác nói, có một nhóm người mới rất đặc sắc từ U Châu tới Vân Thuỷ lâu, hắn cũng muốn tới đó xem xem.
Vân Thuỷ lâu là nơi như thế nào Lục Bắc không rõ cho lắm, nhưng cái gì đặc sắc đó, vừa nghe liền rất có đặc sắc riêng của một vùng, hẳn là một nơi du sơn ngoạn thuỷ rất tốt.
Thế giới lớn như vậy, hắn không thể đi xem U Châu, vậy thì liền xem một chút náo nhiệt ở Vân Thuỷ lâu vậy, coi như trải qua một lần đi xa, miễn cưỡng bù đắp tiếc nuối.
“Chỉ là du ngoạn a, Chu sư tỷ hẳn là sẽ cho ta đi...chứ?”
“Vấn đề cũng không lớn, nếu nàng lo lắng cho sự an toàn của ta, sợ không biết nói như thế nào với Bạch sư tỷ, thì bảo Vệ sư huynh đi cùng với ta là được rồi!”
...
Ban đêm, Vệ gia, phòng ngủ gia chủ.
Chu Nhan đang đắp một chiếc mền tơ ngủ say, lộ ra đường cong thướt tha, chiếc áo lót đơn sơ che không được xuân quang trên người nàng. Người đẹp trong mộng nghiêng người, mền tơ liền chảy xuống giường, một cảm giác hấp dẫn mị hoặc lập tức tràn đầy căn phòng.
Lúc này, một cái bóng đen nhẹ nhàng mở cửa phòng ra, sau khi đi đến bên giường liền dừng lại một chút, từ trong bóng tối duỗi tay ra.
Sau đó...
Nhặt lên mền tơ dưới giường trùm lên người Chu Nhan.
Bành!
Chu Nhan đá ra một cước, thẳng tới chỗ hiểm 3 tấc dưới rốn của bóng đen.
Đùng!
Bàn tay trong bóng tối vững vàng tiếp được cú sút này, đối mặt với Chu Nhan đang tức giận đánh tới, đưa tay ra ôm nàng vào ngực, tiêu sái quay người ôm nàng ném trở về trên giường.
Nhìn những thao tác thuần thục này, liền biết rõ không phải lão phu thê với nhau thì không thể làm được.
“Phu nhân, sao ngươi còn chưa ngủ?” Vệ Mậu đốt đèn lên hỏi.
“Cái giường này lạnh như băng vậy, ta làm sao có thể ngủ được!” Chu Nhan tức giận nói.
“Công việc gần đây bề bộn, ta cũng...”
Vệ Mậu đang muốn giải thích vài lời, thấy Chu Nhan che lỗ tai không muốn nghe, liền thay đổi chủ đề nói: “Phu nhân, tình huống bên đan phòng dạo gần đây là như thế nào, Khải Linh đan giao tới đợt này có chút vượt quá yêu cầu.”
Hoàng Cực tông quản lý hết tất cả sự việc tu hành ở cảnh nội Võ Chu, bao gồm cả việc cung cấp đan dược cho quân đội, bởi vì trung ương vương quyền của Hoàng Cực tông dần dần rời xa, cho nên quân sự hậu cần cũng dần dần được kéo lên.
Ví dụ mấy loại tiêu hao nhiều như Chỉ Huyết đan, Uẩn Khí đan, thường bị kéo dài lúc chuyển giao đều là chuyện bình thường.
Đừng hỏi tại sao, cái này nên đi hỏi luyện đan sư.
“Đây không phải chuyện tốt sao?” Chu Nhan nhấc chân, tiếp tục đá vào trên người Vệ Mậu.
Cái tên chết tiệt này, cả ngày lăn lộn trong đám nam nhân, cũng không biết ở nhà còn có một người vợ.
Vệ Mậu cũng không trốn tránh, cau mày nói: “Chuyện tốt thì đúng là chuyện tốt, nhưng trước đây còn có một vài bình tinh phẩm, bây giờ tất cả đều đổi sang thành phẩm.”
“Không bớt Khải Linh đan cho các ngươi cũng là không tệ rồi, ngươi còn muốn như thế nào nữa.”
Chu Nhan bị trượng phu nhà mình làm tức tới không còn gì để nói nữa, hừ lạnh một tiếng: “Qua hai ngày nữa ta muốn về nhà mẹ đẻ, tiểu Bắc giao cho ngươi chiếu cố, ngươi dẫn hắn đi quân doanh, giám sát chặt chẽ cho ta, đừng để hắn chạy ra ngoài học điều xấu.”
“Nàng về nhà mẹ đẻ làm gì?”
“Ngươi đối với ta không tốt, ta về nhà mẹ đẻ chờ ngươi tới bồi tội!”
“...”