Lần nữa xác nhận Lục Bắc hôn mê bất tỉnh, Thạch Cổ lật tay lấy ra một bao thuốc bột, dương dương đắc ý mở ra, một tay vén rèm lên, một tay chợt muốn... Trong tầm mắt, đột nhiên có một bàn tay từ phía sau hiện ra, ngăn ở trên mu bàn tay của gã. Thạch Cổ hai mắt tinh quang lập lòe, thầm nghĩ một tiếng âm hiểm, cũng may vấn đề không lớn, gã vào Nam ra Bắc nhiều năm chưa từng sa lưới, ngoại trừ cẩn thận, thứ gã dựa vào chính là thiên phú...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.