Mục lục
Tu Tiên Chính Là Như Vậy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi tĩnh toạ tiêu hoá xong 2 khoả linh đan, Lục Bắc hít sâu một hơi chậm rãi đững dậy đi lại một chút hoạt động cơ thể cứng ngắc của mình, lại thuận tay cho thêm chút củi lửa.

Trước bàn thờ đã bày sẵn một bộ chăn đệm từ lúc nào, Lục Bắc nhìn chung quanh không thấy Bạch Cầm đâu, rất tự giác chui vào trong chăn đệm nằm.

Không có gì phải ngại ngùng cả, nghĩ tới cảnh giới thực lực của sư tỷ nhà mình, chắc đã sớm thoát ra khỏi loại sở thích cấp thấp này rồi. Ngược lại là hắn, vừa nhỏ bé lại đáng thương, nếu như không có sự che chở của chăn đệm, rất khó cam đoan ngày mai sẽ không bị cảm.

“Ý, thật là thơm a!”

Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Bắc bị tiếng ồn ào đánh thức, vừa đứng dậy liền nhìn thấy bên trong tiền viện nhiều hơn 20 người đàn ông cường tráng, doạ hắn sợ tới mức vội vàng cuốn chăn nệm, ôm theo bình hài cốt của Mạc Bất Tu chạy ra sân sau.

Bạch Cầm đang ở ngay sân sau, trên mặt khoác một tầng lụa trắng, đi theo phía sau là một tên trung niên nam tử ăn mặc như thương nhân, mỗi khi Bạch Cầm thò tay chỉ trỏ, nam tử trung niên liền mở sổ sách ra viết lên một khoản gì đó.

“Sư tỷ, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Lục sư đệ, ngươi tới thật dúng lúc, ta giới thiệu với ngươi một chút, vị này chính là Đinh chưởng môn phái Nga Mi, ở núi Tứ Kính phong …”

“Đinh chưởng môn?”

“Bần đạo Đinh Lỗi, Lục chưởng môn hữu lễ.”

“? ? ?”

Tứ Kinh phong cùng Tam Thanh phong đều thuộc một hệ của Cửu Trúc sơn, sơn môn của phái Nga Mi cũng coi như là hàng xóm của Vũ Hoá môn.

Nga Mi này không phải là cái Nga Mi kia, nghe danh tiếng thì có vẻ lợi hại, nhưng thực lực thực tế cũng tương tự Vũ Hoá môn, đều thuộc môn phái tôm tép bất nhập lưu. Nhìn trang phục thế tục của Đinh Lỗi liền biết, ý của Tuý Ông không phải ở rượu (ý là có dụng ý khác), hắn tu tiên là vì muốn có một cái thân thể tốt, có một cái thân thể tốt mới có thể kiếm được càng nhiều tiền.

Tối hôm qua, Bạch Cầm nửa đêm xông vào phái Nga Mi, cùng Đinh chưởng môn tiến hành một lần gặp mặt thân thiện, sau đó ký kết một hợp đồng có liên quan tới việc sửa sang trang hoàng lại Vũ Hoá môn.

Theo lý thuyết, đêm hôm khuya khoắt đang ngủ say, bị ma nữ không mời mà tới đánh vỡ sơn môn, còn bị ép buộc ký kết một phần giao kèo lao công khuất nhục, phái Nga Mi chỉ cần còn cái mạng đều sẽ không chịu nhẫn nhịn chịu nhục như vậy, nhưng…

Nàng trả thù lao…

Hiệp nghị đúng là bị bắt buộc ký kết không sai, nhưng bạch ngân cũng không phải là giả, Đinh Lỗi trong lòng cũng rõ ràng, việt này nếu náo loạn tới phân bộ Đại Thắng quan của Hoàng Cực Tông, quan chức ở đó chưa chắc đã quan tâm đến, kết quả sau cùng là hai phe tự giải quyết riêng.

Xét trên việc Bạch Cầm trả tiền sảng khoái, rút kiếm lại càng thoải mái hơn, Đinh Lỗi chỉ có thể nhịn xuống ngụm khẩu khí này, ngày thứ hai khi trời vừa tờ mờ sáng liền tìm đến Tam Thanh Phong.

Gã mang theo một nửa đệ tử cùng đi để tăng thêm lòng dũng cảm, để tử còn dư lại thì đi tới huyện Lang Du để tuyển thêm nhân công.

Thời điểm nhìn thấy Lục Bắc, Đinh Lỗi rất là khách khí, nhưng trong lời nói vẫn còn có một chút vị chua, hiển nhiên là đang nghĩ hắn chính là dạng tiểu bạch kiếm ăn cơm chùa.

Xem thường, nhưng lại hâm mộ, hai cái này không có gì mâu thuẫn cả.

Lục Bắc bị ánh mắt chua chát của Đinh Lỗi nhìn tới toàn thân khó chịu. Sau khi làm rõ tình huống đại khái, liền kéo ống tay áo của Bạch Cầm đi đến dưới một gốc cây nói: “Bạch sư tỷ, đột nhiên sao lại làm như vậy?”

“Không tính là đột nhiên, người tu hành tiền, tài, pháp, địa một thứ cũng không thiếu được, nếu như Mạc sư thúc đã đem ngươi gửi gắm cho ta, ta nhất định phải chịu trách nhiệm đến cùng.”

Bạch Cầm cau mày nói tiếp: “Lục sư đệ, đêm qua ta đi dạo mấy ngọn núi quanh đây, ngọn núi Tam Thanh Phong là nơi nghèo khó nhất, không phải là một địa điểm tốt để làm đạo tràng.”

Đêm hôm qua, Bạch Cầm đi quanh chín ngọn núi của Cửu Trúc sơn, phát hiện ngọn núi Tam Thanh Phong này quả thật đúng với tên gọi, không tiền, không người, không linh khí. Ngay cả linh trúc thừa thãi nhất ở Cửu Trúc sơn, cũng không thể tìm được một cây trên Tam Thanh Phong.

Vừa nhìn liền thấy nghèo khó tới cùng cực, gọi Tam Thanh Phong quả thực không sai.

Không có người, không có tiền cũng dễ giải quyết, không có linh khí cũng không phải chuyện gì lớn, bên cạnh liền có ngọn núi tốt hơn, mọi người cùng ngồi xuống nói chuyện, dùng võ luận đạo, không mất bao nhiêu thời gian liền sẽ đạt được kết quả hai bên đều vừa lòng.

Nghe thấy ý tứ lộ ra ngay ở bên ngoài của Bạch Cầm, khoé mắt Lục Bắc có chút co giật, thầm nghĩ không hổ là tu sĩ xuất thuân từ Kiếm Tông, lời ít mà ý nhiều, không một chút vòng vo nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK