Sau khi lần nữa nhìn tới hai môn công pháp, bàn tay Lục Bắc có chút run lên, lựa chọn sử dụng điểm kỹ năng học 'Thai Tức Bổ Khí Quyết', không hề có ý nghĩ gì khác, phân phối kinh nghiệm có hạn vào công pháp hợp lý, như vậy mới càng hợp lý.
Kỹ năng ‘Hồi Tố’ dưới tình huống sinh mệnh còn dưới 30%, sẽ tăng gấp bội thuộc tính tốc độ, sức mạnh. Giá trị sinh mệnh còn dưới 10%, mỗi giây sẽ khôi phục 10% sinh mệnh lực liên tục trong 5 giây, khoảng cách sử dụng kỹ năng là 24 tiếng.
Chú thích: Kỹ năng này không thể thăng cấp.
Thần cấp!
Bốn bỏ làm năm a, vào lúc nguy cấp có thể cứu được một mạng.
Sau khi nhận được kỹ năng này, Lục Bắc lại lôi Mạc Bất Tu từ dưới đất lên khen một lần, sự tình lúc trước bị ép buộc bái sư, giờ chỉ có thể nói một câu, thật là tuyệt.
Người sư phụ này, thật là đáng được khen ngợi.
Chuyện cho tới bây giờ, Lục Bắc ngược lại cảm thấy có chút mờ hồ, không phân biệt được lúc Mạc Bất Tu gần đi nói câu kia, là chỉ ‘Trảm Ma Kinh’ hay là 'Thai Tức Bổ Khí Quyết'.
Hai môn công pháp này, một cái chú trộng công kích, một cái chú trọng bảo vệ tính mạng, ở trong lĩnh vực riêng của mình đều là công pháp hiếm có, không phân biệt được cao thấp.
Về phần công pháp ngộ đạo lúc thời kỳ tân thủ, Lục Bắc cũng không ghét bỏ, từ sự tôn trọng với ngộ tính của bản thân, cho chút mặt mũi.
« Định Tọa Hô Hấp Pháp Lv4(10/8000) »
« Dưỡng Khí Ích Thọ Pháp Lv4(10/8000) »
Nhìn điểm kinh nghiệm thăng cấp cần thiết cũng biết, đây cũng không phải là công pháp cao cấp gì, đồng dạng, Lục Bắc khổ tu hai quyển công pháp này cũng sẽ không nhận được kỹ năng lợi hại nào.
Một cái đặc tính khôi phục sinh mệnh, một cái gia tăng năng lực phòng thủ bản thân.
Hay cái đều là kỹ năng bị động giống nhau, tuyệt đối ở kỹ năng đồng cấp với nhau, thế nhưng đều là kỹ năng thụ động, lựa chọn chúng nó còn không bằng mặc thêm hai kiện áo giáp, chuẩn bị thêm mấy bình thuốc chữa thương.
Cũng may không phải mất không kinh nghiệm ép vào, cũng đổi được điểm thuộc tính với cả điểm kỹ năng, lại thêm bonus thuộc tính căn bản gia tăng gấp bội, đây coi như là hồi báo vượt qua chỉ tiêu rồi, thu được một khoản lợi nhỏ.
Sau một phen phân phối điểm thuộc tính tự do, bảng giao diện cá nhân lại có thay đổi.
Họ tên: Lục Bắc
Chủng tộc: Nhân tộc
Khuân bản: NPC
Đẳng cấp: 20
Kinh nghiệm: 5010/12w
Tu vi: 3010/3010
Sinh mệnh: 2200/2200
Chức nghiệp chính: Đạo tu (Trúc Cơ)
Chức nghiệp phụ: Nông dân Lv1(0/100), luyện đan sư Lv6(50/30000), thợ rèn Lv4(10/8000)
Thuộc tính: Sức mạnh 90, tốc độ 68, tinh thần 145, sức bền 100, mị lực 4, may mắn 3
Đánh giá: Tiểu tử ngươi, có chút đáng xem!
“60 điểm thuộc tính tự do được tăng thành 120 điểm hiệu quả, sư phụ bên trên, ta thừa nhận, lúc ta bái sư ra vẻ nhút nhát thật sự là đã càn rỡ thô lỗ rồi.” Lục Bắc không ngớt lời cảm khái.
Còn lại 2300 điểm kỹ năng cùng 5 vạn kinh nghiệm. Hắn nhịn lại cảm giác hấp dẫn muốn học tập kỹ năng công pháp cấp thấp để gia tăng thêm thuộc tính căn bản, cái này nên lưu lại để sau này sử dụng.
…
Thời gian chuyển qua một cái, đã đi tới 3 ngày sau.
3 ngày nay hắn cũng không nhàn rỗi, cật lực càn quét tích góp lên được 10 vạn kinh nghiệm, sửa sang lại túi càn khôn một chút, lại tiếp nhận một nhóm viện trợ đến từ Vệ Mậu.
Không nói tới Tỏa Tử giáp, trong nhóm việc trợ này là những đan dược thực dụng như bổ khí hồi máu, còn có một cái trang bị làm Lục Bắc yêu thích không muốn buông tay.
Ô Kim Trực Đao.
Phẩm chất lục sắc, thân đao rộng bằng ba ngón tay, ước chừng dài một mét, trên có rãnh máu, dùng để giảm cường độ tiếp xúc, nhìn qua vô cùng trầm ổn, khí phách mười phần.
Lục Bắc lấy tạo nghệ rèn sắt của mình quan sát, thấy kỹ thuật chế tạo chuôi đao này không hề tầm thường, chỉ nói về kỹ thuật làm rãnh máu dùng để cân bằng thanh đao, cũng được coi là tiêu chuẩn đỉnh phong rồi.
Có chuôi đao này phối hợp thêm Trảm Trận đao pháp, có thể nói là như hổ thêm cánh.
Vệ Mậu chưa nói thanh bảo đao này là vật gia truyền, cho nên Lục Bắc liền có thể hiểu đây là vật phẩm có thể mất đi, mỗi đêm trở về phòng đều muốn vuốt ve chốc lát, nhanh chóng bồi dưỡng tình cảm thuần thục.
Giờ thìn, sắc trời đã sáng, cửa thành Đại Thắng quan đã mở, Lục Bắc cùng Chu Bột và Phong Tứ kết bạn mà đi, ngồi trên xe ngựa lao về phía Đông Dương quận.
Phong Tú đánh xe, Lục Bắc và Chu Bột ngồi bên trong, bên ngoài còn có một nam tử trung niên cường tráng cưỡi ngựa đi theo.
Là La Ban, thị vệ thiếp thân của Chu Đình, chịu trách nhiệm an toàn cho Chu Bột.
Nhắc tới cũng thật khéo, tọa độ di tích ngay ở Đông Dương quận, cách quê quán Lang Du huyện của Lục Bắc không xa, nếu chuyến này thuận lợi, hắn định tiện đường quay về Cửu Trúc sơn Tam Thanh phong một chuyến, chuyển hang ổ tiểu hồ ly cho vào trong túi.
Hắn vừa bao ăn bao ở, còn phân phối công việc vào nghề, nghĩ đến chuyện tốt bực này, có đốt đèn lồng cũng không tìm được, chắc đám tiểu hồ ly cũng sẽ cam tâm tình nguyện đi.