Mục lục
Tu Tiên Chính Là Như Vậy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi muốn học luyện đan?”

Ra khỏi thư phòng, Lục Bắc liền nói suy nghĩ của mình cho Bạch Cầm, làm nàng nghe xong liền có chút không thể hiểu được, cho rằng đây là Lục Bắc nhất thời tâm huyết dâng trào suy nghĩ lung tung.

“Không phải là tâm huyết dâng trào đâu sư tỷ, ta rất nghiêm túc.”

Lục Bắc nghiêm mặt nói: “Ta thật sự muốn nắm được một môn phụ trợ, trước không nói nghề nhiều không hại thân, biết thêm một môn thì thêm nhiều đường sống, chỉ cần nói luyện đan cũng là một nhánh không thể thiếu được của mỗi người tu hành, tiếp xúc sớm một chút cũng là chuyện tốt nha sư tỷ.”

“Sư đệ, ngươi bây giờ mới bắt đầu nhập môn tu hành, hiện tại liền tiếp xúc với đan dược không khỏi quá nóng vội, tu luyện củng cố căn bản mới là hợp tình hợp lý.”

Bạch Cầm lắc đầu trả lời xong lại tiếp tục nói: “Nếu như đệ sợ lúc tu hành thiếu thốn đan dược, thì chỉ cần nói thẳng với ta là được, còn những lúc ta không có ở đây thì ngược lại có thể đi tìm Chu sư tỷ, nàng sẽ thoả mãn yêu cầu của ngươi.”

Bạch Cầm hoài nghi đây là do Lục Bắc thiếu cảm giác an toàn, bởi vì lúc trước ở trên Tam Thanh phong nghèo khó vô cùng, không có quá nhiều tài nguyên tu luyện, thêm cả tuổi trẻ lòng dạ cao, không muốn mở miệng ra cầu cạnh người khác, cho nên mới có ý nghĩ học tập luyện đan.

Không học luyện đan liền không có kinh nghiệm, không có kinh nghiệm sẽ phải thành thành thật thật mà tu luyện, mà thành thành thật thật tu luyện thì ta cũng không phải là thiên tài nữa rồi a.

Lục Bắc nói thầm trong lòng, sau đó điều chỉnh sắc mặt nói: “Sư tỷ, nói thật với ngươi vậy, ta mỗi ngày không phải tu luyện thì cũng là tu luyện, mà ngươi lại không cho ta ra ngoài, ta nhàn rồi sinh ra nhàm chán, cho nên muốn tìm việc gì đó để giết thời gian.”

“Sư đệ nói có lý, là ta cân nhắc chưa chu đáo rồi.”

Bạch Cầm gật đầu, lý do này của Lục Bắc nàng có thể tiếp nhận.

Cho Lục Bắc vào trong đan phòng của Đại Thắng quan, để hắn học tập luyện đan khỏi bước chân ra khỏi nhà, như vậy sẽ không cần lo lắng hắn bị tổn thương bởi những mối nguy hại bên ngoài, bên cạnh lại có Chu Nhan chăm sóc, công nhận đây là một biện pháp giết thời gian tốt a.

Cứ như thế thì cũng không phải sợ lúc nàng không có ở bên cạnh, Lục Bắc ban ngày không người trông giữ, liền lén lút chạy ra ngoài chơi.

“Được rồi, ta sẽ nói với Chu sư tỷ giúp ngươi một tiếng, việc này cũng không phải là việc gì khó.”

“Vậy ta cảm ơn sư tỷ trước.”

Lục Bắc gật đầu quay người định rời đi, nhưng lại chợt nghĩ tới cái gì, sắc mặt cổ quái nói: “Sư tỷ, ngươi không phải cần vội vã phản hồi Lăng Tiêu Kiếm Tông sao, tại sao lại không vội nữa rồi?”

“. . .”

Bạch Cầm nhất thời đỏ mặt, chỉ nói mình còn có một vài đồ vật cần mua ở Đại Thắng quan, đều là những đồ của nữ hài tử, bảo Lục Bắc không nên hỏi nhiều.

Tỷ mà cũng được gọi là nữ hài tử?

Giảng đạo lý mà nói, con gái của sư muội tỷ mới được gọi là nữ hài tử a!

Lục Bắc khoé miệng co quắp, nhưng rất thức thời không có nói ra, mục đích đã đạt được rồi, giờ là lúc nên lui thân rồi.

. . .

Ngày hôm sau, Bạch Cầm sáng sớm đã rời khỏi, trước khi đi còn giao tận tay 3 tờ kiếm phù cho Lục Bắc, chỉ nói là là trong lúc nguy cấp có thể bảo vệ hắn an toàn.

Chu Nhan buồn bực khó chịu tạm biệt Bạch Cầm, sau đó liền mang Lục Bắc ngồi xe ngựa đi tới trụ sở của Hoàng Cực Tông ở Đại Thắng quan.

Đại Thắng quan thuộc quản lý của Đông Tề quận, là địa phương đứng đầu quận này, nhân khẩu, kinh tế đều là số một, bởi vì huyện này là nơi Hoàng Cực tông đóng quân cho nên phát triền càng ngày càng phồn vinh.

Những thứ khác không nói, riêng Chu Nhan đã thuộc loại đệ tử có tiền của Hoàng Thất rồi, lợi ích kinh tế do nàng mới tới cũng không phải số lượng ít.

Đầu tiên, giá đất mua bán liền tăng lên.

Tiếp theo, Đại Thắng quan là nơi đóng quân của Hoàng Cực Tông, mỗi ngày đều phải bổ sung số lượng đan dược lớn, trận đồ tiêu hao, rồi hợp tác thương gia, các tiên môn ra vào, đây đều là những khoản thu nhập xa xỉ a.

Nhưng đó cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là nơi đóng quân của Hoàng Cực tông ở Đại thắng quan là ở bên trong một cái sơn cốc phía tây huyện, rõ ràng nơi này cách xa trung tâm của huyện, nhưng số lượng cửa hàng hai bên đường vẫn như cũ không hề giảm.

Mà cái sơn cốc kia, toàn bộ đều bị Hoàng Cực Tông làm thành địa bàn, phân chia ra thành mấy khu vực, cùng cấp cho những bộ phận khác nhau sử dụng.

Bộ phận đan phòng, lầu các nghỉ chân, trồng cây xanh lấy bóng mát…

Từ mắt thường nhìn tới thì nơi đây không có đề phòng sâm nghiêm gì cả, nhưng thực ra bên trong đầy rẫy trận pháp đan xen, nếu không phải có Chu Nhan bảo chứng từ lúc vào cửa, Lục Bắc đi không được hai bước liền sẽ bị mấy đại hán trong bụi cỏ nhảy ra bắt giữ rồi nhét vào tù giam.

Chu Nhan quản lý sổ sách đan phòng, có một người cấp trên, còn có hai người đồng sự cũng quản lý sổ sách đan phòng nữa. Thông thường công việc chủ yếu đều là ba người này làm, nàng chủ yếu chịu trách nhiệm trên danh nghĩa còn lại là không phải làm gì cả.

Ở dưới tình huống điểm danh đi làm đúng giờ mà nói, nàng cơ bản chỉ cần một tháng đi làm mười lăm ngày là đã được tán thưởng thành cấp dưới ưu tú rồi.

Đừng hỏi tại sao, bởi vì nàng có họ Chu a.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK