Ba ngày sau, Lục Bắc lưng đeo theo Xà Uyên đi ra bên ngoài rừng rậm nguyên thủy, đến gần một thôn xóm. Ôm kiểu công chúa là không thể nào, vừa mất công còn dễ sinh ra hiểu lầm, hoặc là vác, hoặc là gánh, hoặc là buộc vào lưng quần kéo trên mặt đất, hắn để cho Xà Uyên tự mình chọn. Ngày hôm trước, sau khi rời xa hồ lớn, Xà Uyên đã có thể tự mình đi lại, chỉ bất quá thân thể hư nhược không chút máu, cử động chốc lát liền đầu đầy mồ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.