Xong việc. Lục Bắc ôm Xà Uyên dựa vào mép hồ, người sau vén tóc vòng ra phía sau, vài sợi tóc rối rủ xuống, gác cằm lên đầu vai Lục Bắc, trên mặt hiện lên vẻ mệt mỏi, không biết đang nghĩ cái gì, khóe miệng thỉnh thoảng cong lên. Lần gặp mặt đầu tiên không tính là tốt đẹp, bây giờ nghĩ lại, bỗng thấy nhiều thêm một tia ngọt ngào. Soàn soạt! Tiếng lật sách vang lên, Xà Uyên hơi nhúc nhích tìm tư thế thoải mái hơn trong ngực Lục Bắc, sau đó ngước mắt nhìn qua. Thư tịch xấu hổ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.