Mục lục
Tu Tiên Chính Là Như Vậy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đại ca, ngươi đã nói là sẽ không cười.”

Trên bàn cơm, Chu Khuê u uán liếc mắt nhìn đại ca của mình, từ khi Chu Bột nghe xong đầu đuôi nguyên do sự việc, tiếng cười chưa từng dừng lại.

“Nhị đệ đừng hiểu lầm, ta không phải cười ngươi, đây là ta cao hứng, ta đã ba tháng không thấy huynh đệ của mình, ta rất cao hứng a!” Chu Bột vẻ mặt nghiêm túc nói, xong quay người qua đối diện mắt với Chu Khuê, nhưng bờ vai của y vẫn một cái thẳng một cái run run.

“Đại ca, không sai biệt lắm được rồi đi, ta đã sắp buồn bực chết mất rồi.”

Chu Khuê phàn nàn nói: “Ta còn tưởng rằng cho ngươi biết rõ tiền căn hậu quả, ngươi sẽ giúp ta hả giận, không nghĩ tới ngươi chỉ nói chứ không làm, còn cố ý cười ta nữa.”

“Nhị đệ, không phải ta không giúp ngươi, nhưng mà làm người phải giảng đạo lý, ngươi là tự mình ngã, có quan hệ gì với đại bá?”

“Không phải đại bá, ta là nói cái hạng người đạo chích kia kìa.”

Chu Khuê nghiến răng nói: “Ngươi không biết đâu, tiểu tử kia quá ức hiếp người, ỷ vào việc ta nhân nhượng, không muốn cùng hắn chấp nhặt, mỗi ngày đều tới nhục nhã ta, trêu đùa hí lộng ta, còn muốn làm hảo bằng hữu với ta.”

“Không chừng hắn thật sự muốn làm bằng hữu cùng ngươi thì sao, dẫu sao ngươi ra tay xa xỉ, trực tiếp cho không người ta, đổi lại là ta cũng sẽ vui vẻ làm bằng hữu với ngươi.”

Chu Bột thuận miệng nói, sau đó nghiêm túc lại: “Nhị đệ, chuyện này đại bá đã dặn dò qua, lão kêu ngươi không nên gây sự thêm nữa, ngươi cũng đừng có sinh sự, nếu không đến tai Huyện Úy Vệ Mậu, đại bá lại càng thêm không có mặt mũi.”

“Ta biết a, nếu không ta đã sớm đánh ra ngoài cửa rồi, chứ không như hiện tại, không thể trêu vào ta còn trốn không được sao.” Chu Khuê hầm hừ nói.

“Được rồi, đừng uỷ khuất nữa, huynh đệ chúng ta đã lâu không gặp, theo ta uống mấy chén, ngươi cũng nhanh chóng tán máu trên mắt ra a…”

Chu Bột vừa nói tới đây, sắc mặt liền đỏ lên, nhẫn nhịn không được nữa phá lên cười: “Phụt, ha ha ha, ngươi ngã cũng thật thảm!”

Chu Khuê thấy thế, sắc mặt càng thêm u ám, càng nghĩ càng thấy giận, lùi một bước cũng càng nghĩ càng thấy thiệt thòi, lẩm bẩm nói: “Đại ca, ngươi biết ta cho tiểu tử kia bao nhiêu tiền không?”

“Bao nhiêu?”

“Như này.” Chu Khuê xoè bàn tay ra biểu thị.

“Năm ngàn lượng, cũng thật nhiều, không phù hợp với giá trên thị trường.”

“Đại ca, ngươi nghĩ lại, số lượng có chút nhỏ.”

“Cái gì!”

Chu Bột đập bản đứng lên, tức giận nói: “Tiểu tử ngươi điên rồi, phí ngâm miệng thôi mà, cho nhiều như vậy làm cái gì?”

“Người Chu gia làm việc không thể làm giá thấp, nếu không phụ lòng dòng máu tổ tiền truyền xuống…”

Chu Khuê tự hào nói, đang nói bỗng thấy sắc mặt đại ca ngày càng bất thiện liền vội vàng sửa lời: “Ta cho rằng Vệ Mậu cũng muốn kiếm một chén canh, không muốn đại bá phải đưa nhân tình ra ngoài, cho nên mới dùng thêm tiền cho đỡ phiền phức.”

“Phấn xát lên quan tài, chết cũng không hết sĩ diện.”

Chu Bột cả giận nói: “Khó trách đại bá không cho ngươi uống thuốc, để ngươi chịu đau một đoạn thời gian, cho ngươi ghi nhớ lâu một chút.”

“Tất cả là tại tiểu tử kia, mỗi lần nghĩ tới hắn nhặt được cái tiện nghi, ta cơm nước cũng không nuốt được.”

“Không có biện pháp, đại bá cũng đã nói rõ ràng rồi.”

Chu Bột lắc đầu, một lát sau nhíu mày: “Nhưng mà, hắn thật sự có chút quá phận, nhặt được tiện nghi còn ra vẻ thông minh, mỗi ngày đều tới cửa khiêu khích thì là hắn không đúng rồi.”

“Cho nên, đại ca muốn ra tay giáo huấn hắn?”

“Làm sao có thể!”

Chu Bột cười lạnh một tiếng: “Ta bấm ngón tay tính toán, tiểu tử này vô cùng ngạo mạn, trên dưới không sợ ai, không cần tới vài ngày sẽ bị người ta đánh cho hôn mê.”

“Đại ca nói rất đúng!”

Chu Khuê vui mừng, nhưng nghĩ đến cảnh cáo của Chu Đình, vết đau trên mặt lại nhói lên, bổ sung thêm: “Đại ca, xả giận là được, đừng làm quá đáng.”

“Ta biết rõ.”

Chu Bột gật đầu biết rõ, sau đó hỏi: “Đúng rồi, theo quan sát của ngươi thì tiểu tử kia có tu vi như thế nào?”

“Một chút xíu, không tính là có, còn không bằng ta đây này!”

“Vậy thì dễ làm rồi.”

“Đúng rồi đại ca, đại bá bảo ta kêu ngươi sau khi trở lại lập tức đi tìm lão, có chút vấn đề cần ngươi xử lý.”

“Ngươi tại sao không nói sớm?”

“Ý niệm trong đầu không thông suốt, không nhớ ra được.”

“…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK