Mục lục
Tu Tiên Chính Là Như Vậy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Nhan cũng biết rất rõ tình huống của mình. Người khác kính mình, cũng không phải là vì bản thân mình, cho nên nàng cũng không kiêu ngạo sinh sự với ai, luôn đối xử bình đẳng với những người chung quanh, gặp ai cũng mang theo khuôn mặt tươi cười chào đón, khắp nơi đều có bằng hữu.

Có nàng hỗ trợ, Lục Bắc rất nhanh liền tìm được một việc ở luyện đan phòng.

Luyện đan sư thực tập.

Chịu trách nhiệm dẫn hắn nhập một chính là sư phó Lâm Bác Hải, lão có kinh nghiệm phong phú, là công nhân 20 năm của đan phòng, xuất thân từ Hoàng Cực Tông, đã học qua hệ thống tu luyện đan thuật.

Lâm Bác Hải vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Lục Bắc, nhìn thấy vẻ mặt kích động của hắn, trên mặt lại càng thêm bắt đắc dĩ.

Lão sống nhiều năm, nhức đầu nhất chính là những người mới tiến vào nhờ quan hệ này, không dạy không hỏi thì không biết giao phó như nào với bên trên, mà dạy thì …

Nói thật ra thì, có thể dạy bảo loại này được thì đúng là gặp quỷ rồi!

Cũng may là trong đan phòng ngày thường cũng khô khan không thú vị, Lâm Bác Hải lại rất có kinh nghiệm đối phó với những người mới này, lão có lòng tin trong vòng ba tháng, liền để cho họ hàng xa của Chu Nhan biết khó mà lui.

Lão điều chỉnh lại tâm tình, lộ ra vẻ mặt ôn hoà nói: “Lục Bắc, ngươi trước kia từng luyện đan chưa?”

“Chưa từng.”

“Không vấn đề gì.”

Lâm Bác Hải gật đầu, câu trả lời này cũng trong dự liệu của lão, vuốt vuốt chòm râu cười nói: “Chưa từng luyện đan cũng không sao, từng nhìn người ta luyện qua là được rồi, rất dễ dàng làm theo.”

“Cũng chưa từng nhìn qua.”

“…”

Lâm Bác Hải lập tức trầm mặc, hoá ra lại không phải là người mới, là một thiếu gia không có việc gì tới đây tìm đồ chơi a.

Suy nghĩ một chút thân phận của Chu Nhan, thì gia thế của người thiếu niên này cũng không kém chỗ nào đi, lớn gan suy nghĩ một chút thì đây có khi cũng là một người họ Chu, chỉ là ẩn giấu tên tuổi đi xuống dưới tìm thú vui thôi.

Như vậy lại càng đơn giản rồi.

Lâm Bác Hải dẫn Lục Bắc đi tới một đan phòng, là phòng một người, nằm ở lầu hai, có bàn đọc sách, nước trà, còn có cả cửa sổ, từ cửa sổ nhìn ra phía xa còn có thể thấy phong cảnh tuyệt đẹp của sơn cốc.

Ở chỗ này luyện đan thời gian dài không chỉ tăng thêm tay nghề pha trà, còn có thể làm người ta kiên định thêm lòng tin hướng tới tự do tự tại.

Những thiếu gia, tiểu thư lần trước tới đây cũng đều được Lâm Bác Hải đưa tới nơi này.

“Lục Bắc, một đạo luyện đan bác đại tinh thâm, phức tạp trong đó không chỉ dùng ngôn ngữ là có thể giải thích rõ, lão phu nhiều năm nghiên cứu đạo này, đúc kết ra mấy chữ.”

Lâm Bác Hải từng câu rõ ràng nói: “Thiên hạ không có việc khó, quen tay liền thành thạo.”

“Lâm sư phó nói rất đúng.”

Lục Bắc liên tục gật đầu, hắn cũng cảm thấy như vậy, không cần phức tạp hoá, có bảng giao diện cá nhân liền có thể đối phó hết tất cả.

Nói xong, Lâm Bác Hải cầm mấy bộ đan thuật cơ bản đưa đến trước mặt Lục Bắc, cùng với một chút thảo dược cấp thấp và công cụ luyện đan. Rồi kêu Lục Bắc vừa luyện vừa đọc, nếu có cái gì không hiểu cứ ghi ra giấy, buổi sáng ngày mai lão sẽ trả lời từng cái.

“Lò đan ở nơi này, ngươi trước cứ thử bắt đầu, lò luyện đan của lão phu bên kia sắp thành đan rồi, giờ lửa có chút lớn, tạm thời không bồi theo ngươi được nữa.” Thấy Lục Bắc đang hứng thú bừng bừng quan sát dược liệu, bàn chân Lâm Bác Hải giống như là được bôi mỡ vậy, nói xong liền nhanh chóng biến mất.

Từ góc độ cá nhân mà nói, Lâm Bác Hải không hề thích Lục Bắc, nguyên nhân rất thực tế, dạy một cái đồ đệ rất tổn hại, vừa lãng phí thời gian lại vừa lãng phí tiền.

Tiền lương hàng tháng của luyện đan sư thấp tới đáng thương, điểm này bất luận là trong quan phủ hay là ngoài dân gian đều giống nhau.

Nguyên nhân bên quan phủ thì vô cùng phức tạp, cho nên chỉ nói trong dân gian, theo tỷ lệ xuất đan của luyện đan sư, mỗi lần luyện chế một lò đan dược, đều có phân chia thành tinh phẩm, thành phẩm và phế phẩm đan dược.

Vào lúc vận khí tốt mà nói, một lò đều là tinh phẩm, lúc vận khí không tốt mà nói, bàn tay chỉ cần hơi run một cái, một lò đang luyện coi như là phế đi toàn bộ.

Cho nên mỗi lần mở lò luyện đan, đều phải chuẩn bị gấp bội dược liệu, cho phép luyện đan sư hao phí trong phạm vi nhất định.

Mà luyện đan sư trước giờ thu nhập chủ yếu không phải là tiền lương, luyện đan sư nhiều kinh nghiệm đều là kiếm tiền dựa vào dược liệu. Mỗi một lò tinh phẩm, thành phẩm hoàn thành, còn dư lại bao nhiêu dược liệu sẽ đều thu vào túi của mình, sau đó bán ra thu lại lợi ích.

Bởi vì cái quy tắc ngầm không thể không chế này của luyện đan sư, cho nên lương tháng của luyện đan sư càng ngày càng thấp, đây cũng coi như là một thoả thuận ngầm với bên trên, cho phép luyện đan sư ở trong tình huống hoàn thành yêu cầu giao cho, có thể dùng kinh nghiệm luyện đan của mình để kiếm thêm thu nhập.

Lục Bắc với tư cách là người mới trong người mới, tiêu hao khẳng định sẽ không ít, đồ vật nơi này đa số đều là thuộc về Lâm Bác Hải, mặc dù Chu Nhan trước đó đã từng cam đoan để cho lão không cần lo vấn đề tiêu hao, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất. Vạn nhất tiêu hao quá nhiều, đối phương liền trở mặt một cái, lão lại có gan đối nghịch cùng hoàng thân quốc thích sao?

“Bỏ đi, bỏ đi, ai bảo lão phu là người độ lượng lớn đây! Đan phòng khô khan, không có chút vui thú nào đáng nói, loại công tử ca như hắn khẳng định không ở đây bao lâu.”

Lâm Bác Hải vuốt vuốt râu suy nghĩ, 10 ngày, nhiều nhất là 10 ngày, nếu như Lục Bắc có thể kiên trì qua 10 ngày, lão liền trồng cây chuối luyện đan a.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK