Năm 2050, kỹ thuật kết nối giữa trí não con người và internet đã hoàn toàn hoàn thiện, tuyên bố ý thức của con người có thể tự do ra vào thế giới ảo đồng thời có thể tương tác qua lại với nhau, đã tạo thành chấn động cực lớn trên toàn nhân loại.
Theo sự đổi mới kỹ thuật liên tục của những loại siêu máy tính, máy tính quang học, máy tính lượng tử....rất nhiều kỹ thuật trong quân đội đã trở thành kỹ thuật dân dụng, tất cả những trò chơi thực tế ảo thịnh hành trước đây liền mượn lần chấn động này nghênh đón một thời kỳ bộc phát.
Lúc này, các cường quốc vì biểu lộ thực lực của quốc gia cùng truyền bá văn hóa của riêng mình, không hẹn mà cùng lúc đầu tư vào ngành thể thao điện tử, một lúc sửa toàn bộ trò chơi cũ thành trò chơi mới, làm cho người ta hoa mắt chóng mặt.
«Thế Giới Cửu Châu » là trò chơi được ra đời vào lúc này, một thế giới mở vô cùng rộng lớn, với những cảnh đẹp không tồn tại trong thế giới thực, và quan trọng nhất là còn có thể trải nghiệm cảm giác lên trời xuống đất vô cùng chân thật, làm cho tin tức trò chơi này vừa phát hành liền lập tức trở thành tâm điểm của thế giới.
Mới đầu bởi vì nguyên nhân văn hóa, trò chơi này chỉ thịnh hành ở Châu Á, mãi tới sau khi được tuyên dương rộng rãi, vô số công hội đầu nhập vào và hình thức thi đấu chuyên nghiệp được thành lập, cùng với sự hấp dẫn của giao dịch trang bị, đạt được tiền thưởng, giải thưởng, trò chơi này dần dần nắm giữ toàn bộ thị trường trò chơi của tất cả các lục địa.
Nguyên nhân mà trò chơi «Thế Giới Cửu Châu » sở dĩ có thể trở nên nổi trội, bỏ qua hết những trò chơi khác, trở thành trò chơi được nhiều người chơi quan tâm nhất, chỉ vẹn vẹn có hai chữ - Chân Thật.
Bởi vì vô cùng chân thật, cho nên rất nhiều người chơi tin tưởng cái thế giới này thật sự tồn tại, không hề giống những trò chơi thực tế ảo khác.
Lục Bắc không phải là game thủ chuyên nghiệp, gia đình bình thường, máy chơi game giá rẻ cũng đã làm khó hắn, không có cách nào có thể đem trò chơi trở thành sở thích cá nhân được cả.
Nhưng hắn lại tìm được một công việc tốt, cấp trên còn là một con nghiện game nhưng gà hơn so với người chơi chuyên nghiệp, rất nhiều lần bị người chơi khác đè xuống đất hành hạ, vẫn rất quật cường chứng tỏ, đây không phải là tay tàn, mà là do phải phân tán tinh lực do sự nghiệp bề bộn, thế nên tốc độ tay tương đối chậm mà thôi.
Ở một lần đánh nhau ngắn ngủi, cấp trên giật mình tiếc hận Lục Bắc chỉ vì nghèo mà làm trễ nải thiên phú chơi game, liền vui vẻ giao tài khoản của mình cho hắn, để cho hắn làm nhiệm vụ chính tuyến.
Kết quả là, Lục Bắc mỗi ngày đi làm đều trải qua ở trong máy chơi game.
Thực ra hứng thú của hắn với trò chơi này cũng bình thường, dẫu sao dù có chân thật thế nào, internet cuối cùng cũng không phải thực tế, sự cường đại trong internet so với hiện thực chênh lệch quá lớn, thời gian lâu dài, không nói tinh thần ảnh hưởng, còn làm cho người ta không biết mình đang ở chỗ nào.
Như này rất không tốt.
Thế nhưng cấp trên cho hắn quá nhiều, đối với sự hấp dẫn tăng tiền lương và thưởng gấp bội ở cuối năm, Lục Bắc đành lực chọn ủy khuất chính mình.
Hôm nay, hắn theo thường lệ mở ra máy chơi game trong sự ghen ghét và ánh mắt hâm mộ của những nhân viên cùng phòng, thuần thục lựa chọn hình thức tiến vào nội dung cốt truyện «Thế Giới Cửu Châu », sau đó......
Cũng không có sau đó nữa, nhắm mắt lại mở mắt, thế giới trước mặt lại càng thêm chân thật rồi.
Tải khoản của cấp trên không biết đi nơi nào, trên đất là một tài khoản lạ lẫm, còn thuộc một mô hình NPC qua đường.
Không có cách nào offline, hắn liền thử nghiệm cầu cứu bên ngoài, lại phát hiện diễn đàn là một màu trắng xám, ngay cả bài post của quản trị viên cũng không có, giống như đang bảo trì hệ thống vậy.
Sau khi cùng một NPC qua đường giao lưu, Lục Bắc xác nhận chính mình đã xuyên không rồi.
Võ Chu Hoàng triều năm 824, Trữ Châu, quận Đông Dương, huyện Lang Du.
Năm 824 là thời gian mà «Thế Giới Cửu Châu » mở Open Beta, mà thời điểm Lục Bắc chơi hộ cho cấp trên cũng luôn làm nhiệm vụ ở Đô Thành của Võ Chu Hoàng triều, phiên bản cũng đã update tới 3.0.
Nói cách khác, hắn không chỉ xuyên qua thế giới, còn xuyên qua cả thời gian.
Tuy nói thời gian ở Cửu Châu cùng với thực tế không hề đồng bộ, nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Lục Bắc phát hiện mình bị một lão đạo sĩ theo đuôi.
Cái cặp mắt híp híp, quét qua quét lại hắn từ trên xuống dưới, thật sự làm hắn cảm thấy có chút sợ hãi, lập tức từ trong sự mê mang của xuyên không thanh tỉnh lại.
"Người trẻ tuổi, ta xem ngươi xương cốt tinh kỳ, là tài liệu tu tiên tuyệt hảo, mà ta vừa vặn thiếu một cái đồ đệ, không thì, chúng ta phối hợp một chút?"
"Ngươi nằm mơ."
Một tên đạo sĩ lúc nào cũng híp mắt, lúc nói chuyện thì cười ha ha xoa tay, xuất phát từ an toàn của bản thân và tinh thần Lục Bắc không cho bất kỳ chỗ trống nào, kiên quyết từ chối đối phương.
Đây là lần gặp mặt đầu tiên của Lục Bắc cùng Mạc Bất Tu, kết quả đối với hắn rất không thân thiện, Mạc Bất Tu cưỡng ép bắt hắn lên núi, đồng thời cưỡng ép hắn bái sư.
.......
"Đau đầu, lại thật đói......ta còn có thể trở về sao?"
Lục Bắc nhắm mắt xem bản giao diện tin tức rồi nhíu mày lẩm bẩm: "Nếu như không thể quay về, ta về sau nên làm cái gì bây giờ? Cái bản giao diện nghiêm túc thật sao? Thật sự có người chơi tiến vào trò chơi....Quá tệ đi, ta cũng chưa đồng ý, hơn nữa thật là đói."
Chưa giải quyết được vấn đề đói khát hắn đã bắt đầu lo lắng cho sinh hoạt sau này rồi, hắn liên tiếp thở dài rồi lần nữa chú ý lên trên bản giao diện tin tức.
Người chơi sau khi vào trò chơi, có nội dung cốt truyện chính thức, hình thức đối chiến, các loại hình thức lựa chọn phó bản, NPC cái gì cũng không có, cho nên không cần phải cân nhắc gì cả.
Mặt khác, giao diện tin tức của người chơi và NPC có chút khác biệt, đơn giản hơn không ít, nhìn qua có vẻ rất nhẹ nhàng.
Bản giao diện tin tức cấp 1 chia thành 4 khu vực, Lục Bắc theo thứ tự ấn mở, ngoài trừ giao diện nhân vật, còn lại là công pháp, tài phú, trận doanh đều trống rỗng.
"Không phải chứ, không có công pháp ta còn có thể hiểu được, tài phú với trận doanh tại sao lại trống không?"